NGÕ LỖ THỦNG - Trang 25

Anh Gù nháy mắt ra hiệu cho Hạnh thôi không nói. Rồi anh nắm tay bà

Còng lễ phép:

- Cháu tưởng hôm nay vui, hóa ra lại buồn. Bà và cô Hạnh đều nóng tính

quá. Cháu nghĩ thế nào bà cũng ủng hộ mẹ con cháu. Chí ít bà cũng làm
ngơ. Chỉ cần bà làm ngơ thôi... Mọi sai trái với phường cháu xin bà cho
cháu nhận.

Bà Còng nói, giọng rầu rầu:
- Tôi mà không nghĩ tới cái tình cũ nghĩa xưa, thì ở đây ối đứa vào tù.

Thời buổi bây giờ, nứt mắt non ra đã láo toét, vuốt mặt không nể mũi.

Anh Gù lại phải nhăn mặt ra hiệu cho Hạnh im. Rồi ngọt nhạt:

- Ở cái ngõ Thắng Lợi này, không có bà thì có mà loạn. Cháu biết thế

nên cháu mới phải hỏi ý kiến bà trước. Bà cho thì cháu được nhờ. Bà không
cho cháu cũng phải chịu. Cháu chỉ làm cái quán nhỏ thôi, bán vài chén
nước chè, dăm ba điếu thuốc, nói thật với bà, trông còn đẹp hơn mẹ cháu bê
mẹt khoai lang với lại ngô luộc ra cửa...

- Thôi được anh để tôi hỏi các đồng chí trên phường đã.
- Phường là bà chứ còn ai ở cái ngõ Thắng Lợi nhà mình nữa. Bà phúc

đức cho con cháu nhờ.

Bà Còng được Gù gọi mình là phường, lại nhắc tới cái tên ngõ Thắng

Lợi thì lấy làm vừa lòng lắm. Tuy nhiên không phải bà ủng hộ ngay. Bà
đứng dậy, cái lưng bà gập xuống, lọm cọm bước ra cửa, nói:

- Thôi chào bà lão, tôi về. Anh làm gì thì làm, nhưng chớ có ầm ỹ quá,

trăm tội tôi lại phải chịu...

Bà Còng đi rồi, Hạnh bĩu môi một cái rõ dài, nói với anh Gù:

- Việc đếch gì phải lịnh mụ Còng phù thủy. Em không ngờ anh mà cũng

hèn thế. Em nói thật, phường chứ quận em cũng không sợ. Anh muốn kiểu
gì em cũng chiều.

- Em bảo anh lập quán có xứng đáng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.