NGÕ LỖ THỦNG - Trang 23

tịnh không tơ hào của ai nửa đồng xu. Đố ai mời được ông chén nước, điếu
thuốc. ấy thế mà rồi cái số khổ vẫn hoàn khổ. Ba mươi bảy tuổi đầu đã mắc
chứng bệnh ung thư, lại muộn vợ, muộn con, cả ngõ đưa tang ông cụ đều
khóc. Rồi cái đận mẹ Hạnh đi bước nữa, gặp phải người không ra sao, lại
bỏ về ngõ, rồi lại đi thêm bước nữa, lôi con bé con theo cái kiếp hồng nhan
bạc mệnh của mình chán rồi lại quay về... Rồi chết!

Ở với nhau mãi mà hôm nay anh Gù mới tỏ tường hoàn cảnh Hạnh,

người con gái lâu nay chỉ toàn phải mang trăm thứ tiếng tăm. Nhưng thôi.
Miệng lưỡi người đời đã bao giờ sạch sẽ đâu! Con người ta được sinh ra, ai
cũng cần sống cả. Và đã sống tất phải có sĩ diện của bản thân. Thế nên, ai
cũng cố tìm ra cái để mà trông đợi, để mà tự hào. Hoàn cảnh càng éo le,
người đời càng chú ý, càng bình luận, bình phẩm. Nhưng khốn thay thói
đời vẫn thế, người ta có cần gì biết đến nỗi chua xót sâu xa của kẻ khó. Con
người ta sống được là phải biết bơ cái sự bình phẩm ác mồm, ác miệng ấy
đi. Người ta tồn tại được, truớc hết phải vì chính con người mình. Biết đâu
cái thằng Nghẽo khốn nạn, dở người, dở ngợm kia, nó cũng có cái vinh cái
nhục của nó. Nếu không, suốt ngày nó cứ vác cái đầu to tổ bố ấy, nghễu
nghện đẩy cái xe nước tới từng nhà để làm gì? Nếu chỉ cần có miếng ăn
không thôi thì thà chết đi còn hơn. Đúng thế. Rõ ràng là thế. Cả cái ngõ
này, ai cũng thương hại nó, và ai cũng ngợi khen nó. Nó còn nuôi được bố,
huống hồ...

Nghe tiếng khóc thút thít của Hạnh, anh Gù cảm thấy hãnh diện, niềm

hãnh diện ngấm ngầm, man mác một nỗi buồn. Hạnh âm thầm thu dọn
mâm bát cùng bà Hượu. Bà Còng ngồi nhai trầu bỏm bẻm, thỉnh thoảng
đưa vạt áo lau nước mắt. Gù pha ấm trà thật ngon, đu người lên cái ghế tựa
của mình, sát bên bà Còng. Đợi cho mẹ và cô Hạnh từ trong bếp bước ra,
anh mới bắt đầu nói ý định của mình:

- Hôm nay cháu có mấy nhời muốn nói với bà. Hoàn cảnh nhà cháu chả

phải nói bà cũng biết rồi. Cháu cứ nghĩ mãi mà vẫn chưa dám làm. Nay
nhân ngày giỗ bố và em cháu, cháu định đem ra bàn, xin bà cho cháu được
coi bà là người thân cận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.