NGÕ LỖ THỦNG - Trang 62

trong cô rất mạnh mẽ. Đi đâu, làm bất cứ việc gì, cô cũng nghĩ tới mẹ.
Nhiều tối, trong khi các bạn ríu rít rủ nhau đi xem, cô cuộn chăn nằm nhà
một mình, chỉ để nhớ thương mẹ, viết thư cho mẹ và khóc. Sau những giờ
lên lớp cô thường tha thẩn một mình, không thích nhập bọn cùng các bạn.
Cô học khá, và các bạn gái, nhiều người cho rằng cô kiêu, cả về học lực lẫn
về lý lịch. Nhưng họ không hiểu thực chất nỗi buồn, nỗi lo của cô thế nào.
Cô đã ít nhất có một lần làm mẹ khổ đau. Và cái chết của em bé luôn ám
ảnh trái tim dễ rung động của cô. Cô khao khát có một ngày nào đó sẽ đền
bù mẹ. Càng ngày cô càng nhận ra, cô không thể để mẹ sống cô quạnh, suốt
năm ra vào với nỗi niềm riêng, với những bó nứa và những dải cót dài bất
tận.

Cứ mỗi lần nghĩ tới mẹ là cô lại mong sao sớm chấm dứt cuộc đời sinh

viên, sớm có một công việc và sớm có gia đình, cô sẽ đưa mẹ ra Hà Nội và
chăm sóc quãng đời còn lại của mẹ. Sự đùa nghịch vô tư củacác bạn nhiều
khi khiến cô nổi cáu. Cô rất sợ sau giờ học phải chui vào căn phòng tập thể
với những dãy giường tầng, với bóng điện lờ mờ, với mùi khai từ nhà vệ
sinh hắt vào nơi cửa sổ, với tiếng hát ẽo ợt và tiếng đàn ghi ta bập bùng của
những anh chàng lười học, ham chơi. Cô cảm thấy tủi thân khi thấy các bạn
có người nhà lên chơi mang theo đủ thứ quà và đồ ăn thức uống. Cô không
có ai để viết thư, ngoài mẹ. Còn các bạn thì tới tấp gửi đi và tới tấp nhận
về. Cô không muốn tìm người san sẻ trong đám bạn nhốn nháo nhiều
chuyện va chạm ấy. Cô thích vào thư viện học bài và đọc sách. Cô cho rằng
đó là cách tốt nhất để cô trốn được sự ồn ào vô vị...

Vào một buổi sáng chủ nhật của năm thứ ba, cô lủi thủi đi trong sân

trường. Thực ra cô cũng không biết mình sẽ đi đâu bây giờ. Cô nhẩn nha ra
phố, rẽ vào chợ tìm mua cho mẹ một cái khăn len. Cô đang tần ngần trước
hai chiếc khăn, một chiếc vừa với số tiền trong túi nhưng cô lại không thích
lắm. Còn một chiếc cô rất thích thì giá lại quá đắt so với túi tiền của mình.
Cô đang cò kè mặc cả thì có một bàn tay khẽ đặt lên vai cô. Cô giật mình
co rúm người lại, né sang bên. Cô đỏ mặt và xấu hổ khi nhận ra thầy giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.