NGỘ PHẬT - Trang 444

NGỘ PHẬT

Phù Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 54: Ma Vực

"Vậy đó hả?" Giang Trừng tay cầm trứng rồng đã ký khế ước, tay chõ

sang hướng rồng mẹ rời đi, "Đấy không phải là linh thú thủ hộ ư? Cứ vứt
con với đóa kỳ hoa mình cần bảo vệ rồi ngoảnh mông bỏ chạy mà được à,
dễ dãi quá vậy!"

"Chẳng hiếm lạ gì." Đại sư tà mị tựa trụ đá, biếng nhác buông lời:

"Thường thì có hai lý do khiến loại linh thú thủ hộ này bảo vệ một món đồ,
một là vì vật đấy có ích cho mình, gác chờ đến lúc dùng, hai là do đã ký
khế ước thủ hộ, con rồng này chắc thuộc loại sau."

"Chúng ta đến từ tử thành, nghĩa là cái hang này nằm ở vết nứt của tử

giới, chẳng biết đã tồn tại bao lâu. Để một thế giới trở thành cõi chết, khỏi
nghĩ cũng biết phải cần rất nhiều thời gian, năm rộng tháng dài, có khi khế
ước đã hết hạn, tội gì phải canh giữ tiếp. Ta đoán, con rồng ấy không rời
khỏi chỉ vì ở tử giới chẳng có chỗ nào để đi, nhưng khi chúng ta tới đây đã
khai thông cầu nối giữa hai thế giới, biết có thể đến nơi chúng ta đang sống,
nó mới hấp tấp lên đường."

"Với cả con rồng ấy vốn chẳng định ép ai chết thật, nếu không đã chả

để chúng ta lành lặn và dễ dàng lấy được trứng của nó đến thế."

Giang Trừng sáng tỏ, "Vậy ý anh là, rốt đã chờ được đến ngày lại

được ngắm ánh mặt trời nên con rồng mẹ láu cá này nôn ra ngoài chơi,
mình vừa khéo lại tới đây, nó bèn mắt nhắm mắt mở tiện thể tìm vú em cho
bé con chưa chào đời của mình à?"Read more…

"Không sai." Đại sư gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.