NGỘ PHẬT - Trang 113

Đôi con ngươi dưới mi mắt buông rũ của hòa thượng già rục rịch, rồi

ông ta chìa cánh tay khô quắt như cây cành trong tay áo ra, vung giữa
không trung. Trong số những thẻ tre treo chung quanh có một tấm tự cởi
dây treo, bay vào tay ông. Hòa thượng già đưa thẻ tre viết Bính thiên nhị
lục bát* cho đại sư, từ đầu đến cuối không nói tiếng nào.

[*C 1268.]

Đại sư đón lấy tấm thẻ, đi đến cánh cửa khung đỏ có ký hiệu là Bính.

Giang Trừng ngoái lại nhìn hòa thượng già nọ hai lượt mới sải chân bước
theo đại sư.

Thẻ tre mà đại sư đang cầm là thẻ dẫn đường, sau khi hai người bước

qua cửa Bính buông màn đỏ, thẻ tre trong tay đại sư tự động trôi lơ lửng về
một hướng nào đó. Còn cô-nông-dân-Giang-Trừng đã sửng sốt trước tòa
Tàng Kinh các nhuốm màu cổ kính này. Giang Trừng đã đến rất nhiều thư
viện tại Bắc Kinh, Thượng Hải, Nam Kinh,... ở thế giới cũ, thế mà vẫn run
rẩy một thôi một hồi trước thư viện cực lớn nơi đây.

Những giá sách nâu dài tít chẳng thấy đầu cứ như kéo mãi đến xa xăm,

từng dãy đèn có đế trổ hình sen thắm đỏ cũng nối dài như thế, ngửa đầu
nhìn lên, trăm mối giá sách và thềm thang xoay vòng hướng lên cao như
con đường khúc khuỷu nơi vách núi chót vót, chẳng thấy đỉnh điểm. Rộng
lớn đồ sộ, có cảm giác y như rơi vào "biển sách", khiến người đứng giữa
chốn này lại đâm ra kính nể.

Ánh sáng bập bùng, cứ cảm thấy nơi khuất tối lổm ngổm đầy quái vật

đáng sợ. Giang Trừng theo sát đại sư, được thẻ tre và đèn sen dẫn lối, đến
trước một giá sách nào đó.

Đại sư bước thẳng tới, rút hai quyển sách thuộc mớ đặt trong hộp phía

góc đưa cô, "Trang bảy mươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.