NGỘ PHẬT - Trang 139

Cung điện này không to bằng điện Hàn Sơn của sư phụ, nhưng quý ở chỗ
tinh tế tự nhiên, hoa cỏ um tùm mây mờ sương cuốn.

Ngọc bích khắc hoa, thụy thú gốm đỏ, tôi tớ linh đồng tụm năm tụm

ba khẽ cười đùa. Chưa bước vào trong mà cô đã chắc chắn rằng bên trong
cũng vẫn xa hoa như vậy, so ra thì gian thiền phòng mười mấy mét vuông
chỉ gồm một tháp, một bàn, một đệm cói mà cô đã ở trong chùa Thượng
Vân xác xơ sơ sài biết bao.

Rành rành chỉ một quả ngân hạnh tiện tay nhặt được thôi đã báu đến

thế, tại sao họ lại không để bản thân được sống thoải mái hơn chút tẻo teo
chứ? Là một người phàm, Giang Trừng thấy mình chả thể hiểu nổi suy nghĩ
của các đại sư. Bởi mới nói, họ đúng là người thuộc hai thế giới khác nhau
mà.

"Đây chính là nơi ở mai sau của tiểu sư muội, mấy hôm trước sư phụ

nhận được thư của Thanh Đăng sư tổ đã dặn ta chuẩn bị, có điều khi ấy ta
cũng chả biết là sư đệ hay sư muội, cho nên chỗ ở và đồ đạc vẫn chưa ổn
lắm, sau khi vào ở, sư muội cứ bày biện lại theo ý riêng." Trịnh Dao lên
tiếng cắt ngang suy nghĩ của Giang Trừng.

Chị đưa Giang Trừng vào điện, giảng giải từng điều, "Trong điện có

linh đồng và linh bộc, nếu có việc cần làm thì dặn một tiếng là được, thân
là đệ tử thân truyền dãy Bạch Linh sơn, những thứ mà sư muội nên nhận ta
đã sai người đem đến, những thứ ấy đều được các linh bộc chuyên trách xử
lý, tiểu sư muội không phải phiền lòng mấy chuyện vặt vãnh đấy. Sư muội
vẫn chưa nhập môn tu chân nên phải chú tâm đến chuyện ăn uống một
chút, ta đã nói với quản sự, mỗi ngày họ sẽ đưa thức ăn tươi và một vài
món linh thực dưỡng khí thanh trọc đến. Ngọn núi này tên là Bạch Tín, ta ở
đỉnh Bạch Nhẫn ngay bên cạnh, nếu có chuyện gì cần, sư muội cứ sang đấy
tìm ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.