NGỘ PHẬT - Trang 163

Tạ sư bá đặt tay lên trán cô, "Chuyện tình cảm, nếu có một người tổn

thương thì người còn lại cũng chẳng thể nào vô sự, như ta đã nói, chúng ta
rốt vẫn chỉ là người ngoài cuộc, sao định luận nổi chuyện họ chứ? Thanh
Sương còn bé, hôm nào đấy gặp người trong lòng sẽ hiểu thôi."

"Nhưng con..."

"Thanh Sương ngoan nào, đừng để huynh trưởng con lo nghĩ, tháng

này lại có thư gửi từ Thương Nguyên đến, nó vô cùng lo lắng cho con, nếu
Thanh Sương vẫn không nghe lời, răn mãi không sửa, lúc hồi âm huynh
trưởng con, ta sẽ kể chuyện con lại lục đục với Dao Dao sư tỷ đấy."

"Đừng mà sư phụ! Sức khỏe của ca ca vốn đã không tốt, đừng để

huynh ấy lại nhọc nhằn vì con!"

"Biết thế thì con cũng tự kiểm điểm lại mình đi thôi. Thanh Sương, đồ

nhi ngoan, nào, giơ tay hứa với sư phụ, lần sau gặp Dao Dao sư tỷ sẽ không
gây sự nữa, sẽ lễ phép hơn, và sẽ xin lỗi vì trước đó mình đã thất lễ."

Hứa Thanh Sương cứ như con mèo bị điểm trúng tử huyệt, dùng dằng

giơ một tay lên, lí nhí hứa rồi hờn dỗi: "Sư phụ, con không còn là trẻ nít
nữa."

"Con mới bao lớn chứ, không phải trẻ nít thì là gì, với sư phụ thì đứa

nào cũng đều là trẻ nít cả, dù có tu đến Kim Đan Nguyên Anh hay thậm chí
đại thành Độ Kiếp, cũng vẫn chỉ là trẻ nít. Mà đã bảo mình không còn là trẻ
nít, thế tại sao lại giở thói trẻ nít ra. Thôi, lát nữa đi đưa quà xin lỗi Dao
Dao sư tỷ, phải chân thành, tự mình làm mẻ bánh, loại lần trước sư phụ dạy
con ấy, khá lắm. Làm nhiều một chút cho cả Trừng Trừng sư muội nữa, con
là sư tỷ mà không tặng một món quà gặp mặt nào thì không hay."

"Con biết rồi sư phụ." Hứa Thanh Sương ảo não.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.