NGỘ PHẬT - Trang 170

Bên ngoài có phong ấn do Thanh Đăng giăng, y không thoát nổi, trước

khi trở về lại là Thanh Đăng thì chỉ có thể ở đây. Y đã thử rất nhiều lần, lần
nào cũng thất bại, nếu muốn ra ngoài thì chỉ còn cách đợi Thanh Đăng kia
thức tỉnh, tự phá phong ấn đi ra. Y bị Thanh Đăng nhốt ở đây nhiều lần rồi,
mỗi khi Thanh Đăng cảm nhận được y sắp tỉnh sẽ đến đây đón lỏng, y
không còn nhớ nổi số lần mình tỉnh dậy ở chốn này nữa.

Nơi này chả thay đổi gì sau bao nhiêu năm, khô cằn buồn tẻ lại xấu xí,

ngoài ma ra thì còn mùi thum thủm vật vờ trong không khí, thực lòng mà
nói, cứ bị nhốt mãi ở chỗ chán òm này, chả được làm chuyện gì thu thú, chả
được ăn món gì ngon ngon, y sắp chẳng thèm thức tỉnh nữa rồi. Cũng như
Thanh Đăng không muốn cho y xuất hiện, nhưng bó tay thôi, họ đều rõ
rằng đến một thời điểm nào đó, y sẽ phải thức tỉnh, chẳng cách nào khống
chế hay ngăn cản.

Lúc y tỉnh giấc, việc duy nhất có thể làm để giết thời gian chính là rà

soát ký ức của Thanh Đăng. Lúc ngủ say trong cơ thể Thanh Đăng, y không
thể biết được Thanh Đăng đã gặp những chuyện gì, chỉ đến khi tỉnh dậy, cơ
thể này là của mình, y mới có thể xem ký ức của Thanh Đăng như thưởng
thức một màn kịch, rồi xoi mói bình luận một phen.

Thanh Đăng là một người chẳng thú vị gì cho cam, phần lớn những

chuyện anh ta gặp phải cũng chán òm, y xem mãi cũng nhàm, xem rồi lại
thấy thôi đánh một giấc còn thú vị hơn, nếu tỉnh lại vẫn cứ đang ở đây thì
xem tiếp, chán chường giết thời gian.

Gã hòa thượng Thanh Đăng này sống mà dạ trong như nước, thấu tỏ

hồng trần, chẳng dính khói lửa nhân gian, cứ như tức khắc sẽ phi thăng
thành phật, từ trước đã thế, bao nhiêu năm nay vẫn vậy. Người ta kháo nhau
nước chảy đá mòn, nhưng Thanh Đăng chính là một viên sỏi đục không
thành lỗ. Y nhìn bản mặt phổ độ chúng sinh của Thanh Đăng trong ký ức,
vô thức ngáp dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.