NGỘ PHẬT - Trang 182

Cả đám vơ vét trọn một vòng trái cây và rau củ đủ loại, đi đến một cái

hồ to chăn thả chim chóc. Trong hồ, muôn loại chim đẹp đang nhàn nhã rỉa
chải lông mình, thi thoảng lại giương cánh lượn đôi vòng, tiếng hót thanh
thoát vang mãi bên tai.

Vì những con chim này rất đẹp, mới đầu Giang Trừng chưa nghĩ tới

chuyện chúng đều là những con linh điểu nuôi lấy thịt, đến khi sư phụ Bạch
Nhiễm Đông chỉ mấy con màu lam đẹp nhất giữa hồ, bảo đại sư huynh:
“Linh Linh, mau lên, hôm nay có hạc lam linh kìa! Ta muốn ăn!”

Sau đó đại sư huynh lạnh lùng huơ tay, vài sợi lông vũ đen ánh lạnh cứ

thế lặng lẽ đâm xuyên toàn bộ cổ những con chim lam xinh xẻo. Sau đó anh
ta lại cách không nắm tay kéo về, xác mấy chú chim đáng thương nọ bay
vèo đến cho sư phụ nhặt.

Lòng vòng bên hồ khiến rất nhiều chim lượn mãi trên trời không dám

xuống một lúc, Bạch Nhiễm Đông mới tạm gọi là đủ, đi tới chỗ tiếp theo.

“Linh Linh, bắt con phong hoàn kia đi!”

Thú phong hoàn lông dày nhiều thịt tuân lệnh bổ nhào.

“Linh Linh, cá ngân thủy dưới đầm Bích Ba ngày càng ngon đấy!”

Từng con cá đôi chỉ bạc dưới bụng tới tấp búng lên bờ, chất đống bên

đôi ủng đen của đại sư huynh.

“Linh Linh…”

Nơi mà cặp cô trò này đi qua, chim bay trên trời thú chạy dưới đất

nuôi thả trong vườn run lẩy bẩy, chạy trốn tứ tung.

Đến thảm cỏ nuôi thú mộc linh, Bạch Nhiễm Đông trông thấy hai quả

cầu trắng, không khỏi sờ cằm than một câu: “Thú mộc linh đáng yêu quá,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.