NGỘ PHẬT - Trang 186

đúng lý, dũng cảm dìm hàng này, ngay cả mắt miệng Chu Uyển sư huynh
tốt tính cũng có xu hướng trợn càng to há càng lớn rồi.

Giang Trừng bày tỏ nỗi lòng hộ anh ta: Chưa từng gặp con người nào

mặt dày trơ tráo tới vậy.

Chu Uyển sư huynh không lo mình sẽ bị sư phụ trách mắng ra sao khi

không gác tốt vườn nhà, ngược lại bắt đầu lo tới chuyện lát nữa biết tiểu sư
thúc lại đến quậy, sư phụ có rút kiếm chém người hay không, rồi thì chuyến
này nhỡ mà sư phụ và tiểu sư thúc đánh nhau thì nên tu sửa thế nào.

Chu Uyển sư huynh đang lo sốt vó chẳng những không khuyên nổi

Bạch Nhiễm Đông mà còn bị lừa gia nhập vào đội quân nướng thịt rầm rộ,
cùng lên đỉnh núi, tới món rượu ngon được cất kỹ cũng bị tiểu sư thúc bợm
rượu nhà mình chiếm cả, thật sự rất đáng thương.

Ngọn Ngoan Thạch này nằm kề dãy Bàn Khánh của đại sư bá, đại sư

bá là kiếm tu, ngoài thanh kiếm của mình ra, thứ ông trân quý nhất chính là
vườn ‘Hữu Linh’ mà bọn cô vừa dọn sạch trên ngọn Ngoan Thạch, trong
vườn là các loại linh thực linh thú mà đại sư bá tìm kiếm rồi mang về từ
khắp cõi tu chân.

Nhìn quần thể cung điện đồ sộ tinh tế ở dãy Bạch Linh của bọn Giang

Trừng, chốn bồng lai tiên cảnh u nhã tĩnh mịch ở dãy Thanh Uyển của Tạ
nhị sư bá, mới thấy dãy Bàn Khánh của đại sư bá quá sơ sài, nhà cửa
nghiêm ngắn bình thường, cảnh sắc chẳng đâu vào đâu, phong cảnh trên
đỉnh núi này đã có thể gọi là đẹp nhất rồi.

Ngọn núi được ban tên Ngoan Thạch chính vì trên đỉnh núi có một

tảng đá to được trăng trời soi rọi, hình thành linh mạch, vùi sâu vào đỉnh
núi, trông như một cái sân bằng phẳng với sức chứa trăm người, từ khe nứt
giữa mình đâm chồi một gốc thông gai góc, hình thành cả một ao nước suối
kỳ lạ chẳng biết nguồn chốn nao, hiếm có khó tìm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.