NGỘ PHẬT - Trang 190

Nhìn Chu Uyển sư huynh cẩn thận điều khiển phi kiếm thái thịt xoành

xoạch giữa trời, rồi lại nhìn sư phụ ngồi bên vỗ bàn hò hét vui vẻ, tâm trạng
Giang Trừng lên bổng xuống trầm.

Tu sĩ thế giới này, đúng là bình dân.

Lúc đại sư bá Liên Vị Hành khí phách oai phong phát hiện vườn cưng

nhà mình bị trộm, phừng phừng lửa nộ tìm đến nơi lại thấy đại đồ đệ nhà
mình đang biểu diễn màn lóc xương cá giữa trời, bốn sư đồ ngồi xem thì cỗ
vũ luôn mồm, tức thì giận quá hóa đen mặt.

Ấy không đúng, chưa biết mặt ổng có đen hay không, vì đại sư bá đeo

mặt nạ.

Gặp vị bác cả nghe đồn là tính tình không tốt này, nhận định đầu tiên

của Giang Trừng chính là, người này từng trải gió sương. Áo tím dài rộng,
vóc người cao lớn, mái tóc bạc xõa tung. Đeo một chiếc mặt nạ che kín
mặt, vai rộng eo nhỏ chân dài, vừa nhìn đã biết mặt sẽ đẹp.

Đại sư bá không rõ mặt vừa đến đã chẳng nói gì, tiện tay phóng một

miếng mặt ngọc trong tay áo về phía Bạch Nhiễm Đông. Thứ ấy bay nhanh
đến độ phát ra tiếng vù vù và để lại bóng ảo, đến khi sắp chạm vào ót Bạch
Nhiễm Đông thì nàng nghiêng khẽ đầu, nó đập ầm xuống đất thành một cái
hố to, bốc hơi.

Nếu thứ ấy mà nện vào ót thì đầu cũng phải nổ luôn ấy chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.