NGỘ PHẬT - Trang 202

Vườn ‘Hữu Linh’ của đại sư bá lưng chừng sườn núi vốn phải ở đây,

nhưng giờ cô lại không thấy nó nữa, chắc vì đề phòng sư phụ đến quậy tiếp
nên đại sư bá đã thẳng tay giấu nó đi rồi.

Nhìn trời thở dài, biết làm sao được, đi tiếp thôi. Chả hay sư phụ cố ý

trêu hay tâm huyết trào dâng lại muốn thử cô một phen đây.

Đi thêm khoảng nửa canh giờ, Giang Trừng chợt trông thấy hai gã trai

đeo kiếm đang đi về phía mình.

Rốt cũng đã gặp người rồi, Giang Trừng bước tới thân thiện lên tiếng,

“Nhị vị sư huynh hữu lễ, tại hạ Bạch Linh Giang Trừng, nhị vị sư huynh có
thể chỉ cho tôi hướng đi về núi Bạch Linh không?”

“Người dãy Bạch Linh à?” Hai người nọ dừng bước nhìn nhau, gã

đằng sau săm soi Giang Trừng đôi lượt, đưa mắt ra hiệu với người đi trước,
kẻ nọ mới ra vẻ thân thiết cười bảo: “Thì ra là sư đệ dãy Bạch Linh, có vẻ
sư đệ là đệ tử mới nhập môn nhỉ?”

Giang Trừng như chẳng nhận ra ý xấu trong mắt họ, vẫn ngây ngô

nhiệt tình đáp: “Vâng, vừa mới bái nhập dãy Bạch Linh, hôm nay đến đây
tìm người, chưa tìm thấy đã lạc đường rồi, chờ lâu lắm mới thấy nhị vị,
khiến các sư huynh chê cười rồi, chẳng hay nhị vị sư huynh ở dãy nào? Kể
cũng thẹn, sư đệ tôi hôm nay mới rời dãy Bạch Linh lần đầu, chưa từng gặp
sư huynh thuộc các dãy khác.”

“Bọn ta ở dãy Tang Liễu.”

Giang Trừng xác định mình không thể tin hai người này, bao nhiêu là

dãy hệ, cô không quen biết nhiều, tiếc nỗi lại nhận ra lệnh bài của dãy Tang
Liễu, lời nói dối này rõ không thiện chí.

Chậc, sao xui vậy trời, chỉ muốn hỏi đường thôi cũng phải gặp chuyện

này. Giang Trừng chắc mẩm mình đã gặp đệ tử dãy hệ chẳng thân thiết gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.