NGỘ PHẬT - Trang 263

chết người rồi.

Nhìn nhiệm vụ treo thưởng lèo tèo vài mống ở bảng săn cấp thấp,

Giang Trừng thầm thở dài, biết ngay sư nhiều cháo ít.

Bảng săn gồm ba cấp thấp trung cao, không, chính ra mà nói là bốn,

còn có một bảng cấp đặc biệt, nhưng nhiệm vụ đặt ra cũng chẳng an nhàn,
chỉ có thể chờ các nhân vật sừng sỏ thuộc môn phái lớn ra tay. Đến cả cấp
cao cũng chẳng mấy ai dám nhận, bảng được đặt góc riêng.

Giang Trừng loay hoay chỗ cấp thấp, chưa thấy nhiệm vụ mình muốn

làm đã nghe vài tu sĩ cấp thấp kích động kháo nhau đi sang phía bảng săn
cấp cao. Giang Trừng hóng thử, nghe họ đang bàn về “Vô Cực đạo quán”,
“Vô Cực tử”, “Nhận nhiệm vụ bảng săn cấp cao”, bèn hào hứng theo cùng,
định ngó thử Vô Cực tử trong truyền thuyết.

Vô Cực đạo quán cũng trâu bò như Thượng Vân tự vậy. Nếu ví chùa

Thượng Vân là thánh địa mà phật tu khắp thiên hạ hướng đến, thì đạo quán
Vô Cực chính là chốn những đạo tu chân chính tranh nhau vào.

Tu sĩ thường bảo mình tu đạo, nhưng thực ra nên gọi là tu linh, hay

linh tu, còn tu sĩ ở Vô Cực đạo quán mới là đạo tu chân chính. Khác với
linh tu với mười hai cảnh giới, lối thuần đạo tu và phật tu của Vô Cực đạo
quán và Thượng Vân tự chỉ có sáu, nhưng khó đề thăng hơn linh tu nhiều.

Cơ mà! Trên đời vẫn sẽ có những kẻ thiên tài nếu đem ra so lại chỉ tức

chết người thôi! Ở chùa Thượng Vân có phật tử Thanh Đăng đại sư thiên tư
quái vật, có trăm người đồng nghe đồn hãm được cả tu sĩ Đại Thừa thì đạo
quán Vô Cực cũng có một trăm linh tám Vô Cực tử, trong số đó, Hạc Kinh
Hàn – người đứng đầu Vô Cực tử là nổi bật nhất.

Hạc Kinh Hàn là đệ tử nhỏ nhất của thái thượng trưởng lão đạo quán

Vô Cực, trăm tuổi đã luyện đến cảnh giới Nhập Đạo, bằng với Nguyên Anh
kỳ của linh tu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.