NGỘ PHẬT - Trang 334

Phong Hữu Chỉ ngáp dài, qua quýt phất tay, “Con chỉ đoán bừa thôi

mà, không đến cũng là chuyện thường tình.”

Giang Trừng nín lặng, cô đã rất nghiêm túc chờ mong những ba ngày

đấy! Cô cố nhịn để không lườm nguýt, vừa định đáp lời, bỗng lại nghe thấy
một tiếng rít cao vút.

Xoay đầu nhìn lên trời, Giang Trừng thấy đám linh thú như cá vốn

đang bơi quanh thuyền hoa rít hoảng từng hồi, từng con một rơi phịch
xuống đất.

Mọi người bên dưới ngửa đầu nhìn tầng không, xôn xao bàn tán về

chuyện bỗng xảy ra. Ngay sau đó, không chỉ đàn linh thú ấy mà cả những
con cá khổng lồ kéo thuyền cũng bắt đầu xoắn xuýt, thuyền hoa rung mạnh
giữa trời.

Trên thuyền vọng lại tiếng thét chói tai của phụ nữ, dưới đất, các tu sĩ

vận áo đệ tử Vô Định sơn lần lượt đón gió, bay lên tiếp ứng thuyền hoa.
Tuy không biết chuyện gì nhưng cứ nhè ngày cưới mà xảy ra thì chẳng ai
vui nổi.

Một chàng trai áo đỏ ôm một cô gái cũng áo đỏ ngự kiếm rời thuyền

đáp đất, chiếc thuyền cũng được mười mấy đệ tử chung sức hạ xuống.

Tân lang chẳng rõ tâm trạng như nào nhưng nom vẫn dịu dàng như

trước, hắn buông vợ, chắp tay tỏ ý xin lỗi vì đã khiến khách khứa hốt
hoảng. Tân nương Vệ Duyệt Tâm đứng kế hắn lại tái mét mặt mày, không
giấu nổi vẻ xấu hổ và sợ hãi. Chợt trông thấy Giang Trừng, nàng ta nhấc
váy, bừng bừng khí thế chạy sang chất vấn: “Là mi làm phải không?! Là cái
ả sư phụ kia bắt mi thực hiện để làm nhục ta chứ gì!”

Giang Trừng vô tội, nằm im cũng dính đạn: “… Phu nhân, vãn bối

hiểu tâm trạng người, nhưng vô cớ đặt điều người khác thế này, không ổn.”
Tuy chưa dám chắc đây không phải là họa mà sư phụ ăn hại nhà mình gây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.