NGỘ PHẬT - Trang 378

Trừng đứng ngoài cửa lại kéo tới quan tâm dặn dò một hồi, chẳng biết lôi
từ đâu ra một đống đồ ăn tự làm, hiền hậu nhét tất cho Giang Trừng.

Vài năm không gặp, Tạ nhị sư bá vẫn là vú em - thầy mẫu giáo năm

ấy. Khó khăn lắm mới chờ được đến lúc Tạ nhị sư bá hài lòng rời đi, Giang
Trừng vừa định vào phòng thăm tam sư tỷ Trịnh Dao, lại nhận ra nhị sư tỷ
vẫn đang đứng bên cạnh.

"Nhị sư tỷ?"

"Muội thu xếp một chút, ngày mai đến Cực Bắc tìm thiên sinh linh

mạch với ta." Yến Phù Tô bảo.

"Sao lại là em?" Giang Trừng không hiểu.

"Vì chỉ có muội là rỗi nhất." Nụ cười bừng nở trên gượng mặt xinh

đẹp của Yến Phù Tô, "Lần đầu gặp muội đã bị hai tên cặn bã vô dụng bắt bí
tới độ chạy tứ chạy tung, chuyến này đi với ta, nếu vẫn rởm dời như vậy thì
cứ trở thành nguyên liệu chế thuốc của sư tỷ nhé, đỡ rách việc hơn."

Giang Trừng lạnh sống lưng, cuống quýt gật đầu.

Xưa giờ đáng sợ nhất vẫn là mấy ông mấy bà ưa nghiên cứu khoa học,

câu này cấm có sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.