NGỘ PHẬT - Trang 41

rất ghét cô, có thể là do vẻ ngoài xấu xí của cô, cũng có thể là vì muội ấy
không muốn giữa những người thân trong gia đình lại thừa ra một người
ngoài như cô.

Không như ánh mắt khinh miệt của người khác, đứa em gái này cứ hễ

gặp là lại thẳng thừng giễu cô xấu xí, nào giờ vẫn thế.

Giang Nguyệt nhớ rất rõ, lúc còn rất nhỏ, có một lần cô gặp Giang Lạc

Nhiên đang chơi trong vườn, thấy quả bóng hoa của muội ấy rơi xuống
nước bèn ngốc nghếch nhảy xuống nhặt, ướt cả mình mẩy, chìa quả bóng
hoa tới trước mặt Giang Lạc Nhiên với vẻ lấy lòng. Sau đó, quả bóng bị
muội ấy gạt phắt ra, giọng trẻ nít bén hoắc thẳng thừng vang lên: "Con nhỏ
xấu xí nửa đực nửa cái, ai cho phép mày động vào đồ của tao! Cút đi!"

Có lẽ đấy là lần đầu tiên Giang Nguyệt ý thức được rằng mình xấu. Cô

bé luống cuống đứng như trời trồng, nhìn em gái đáng yêu chạy đi thật xa
rồi nhặt quả bóng hoa đã bị giẫm hỏng lên, đi về phòng mình. Sau đó, cô
học được cách dùng phấn son che mặt, cô cho rằng làm thế sẽ khiến người
ta bớt ghét mình hơn.

Nhưng chẳng ai chịu chuyện trò cùng cô, cũng chẳng ai răn dạy cô,

Giang Nguyệt bé nhỏ đã thành trò cười trong gia đình họ Giang như thế.
Chưa lớn đã bôi son trát phấn vốn đã khiến người ta ghét bỏ, lại còn bôi trát
gớm thế kia.

Sau này cô trổ mã, cao hơn các cô gái bình thường tý chút, nhưng vì

thường ngày hay cúi đầu cong lưng, luôn toát ra vẻ nhút nhát rụt rè nên
trông chẳng cao mấy. Trưởng thành rồi thì không béo như hồi nhỏ, song cô
không bao giờ để lộ mặt mộc nữa, lúc nào cũng trát mấy lớp phấn dày, che
đi đường nét quá đỗi sắc sảo.

Bẵng một thời gian, Giang Nguyệt đã mười mấy tuổi, cô lại gặp một

người đặc biệt khác -- Cao Vân Sam, cháu họ của Giang thành chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.