NGỘ PHẬT - Trang 429

Mơ thôi mà thấy cả hai đại sư là như nào? Giang Trừng nghĩ thầm,

chân đã sải nhanh về phía đại sư đang ăn đậu hũ hoa kia.

"Đại sư!"

Thanh Đăng đại sư ngẩng đầu, múc một muỗng đậu hũ, hỏi cô, "Đậu

hũ ngọt, ăn không?"

"Giờ đâu phải lúc nói chuyện này chứ!" Giang Trừng nói xong, nhận

ra giọng mình hơi “bé”, cúi đầu nhìn mới phát hiện mình đã biến thành trẻ
nít tự lúc nào, rút lại chỉ còn mấy tuổi.

Vẫn đang khủng hoảng, Giang Trừng đã thấy Thanh Đăng đại sư bế

mình ngồi lên gối anh, lại nảy ra cảm giác cha chú yêu chiều con cháu mới
ghê.

Sau đó, đại sư bản tà mị lững thững bước tới ngồi trước mặt họ, chống

một tay lên, đối mắt nhìn Thanh Đăng bản bình thản, bỗng cười giễu, "Mi
đúng là vẫn bản lĩnh như xưa, đã thế kia rồi mà còn đủ sức tạo mộng kéo
bọn ta vào, sao, không an tâm tới vậy cơ à, sợ ta làm gì bé con hả?"

"Nhưng hòa thượng già ơi, mi thế này ta lại càng muốn ra tay với bé

con hơn đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.