NGỘ PHẬT - Trang 470

Còn gã phật tu này chắc là người của Thượng Vân tự, tuy đã giấu

nhưng tập trung nhìn kỹ sẽ thấy phật quang cuồn cuộn, sáng ngời chói mắt.

Nếu đánh đơn thì không qua nổi gã ta, nhưng đây lại là địa bàn của

nàng, gần ngay ngoài kia cơ man nào là ma tu, chỉ cần phát tín hiệu thì dù
tên phật tu này có lợi hại đến đâu chăng nữa, cũng chỉ có một kết cục duy
nhất mà thôi.

Nhưng vì một số lý do nào đó, nàng lại không muốn đuổi tận giết

tuyệt.

Hai bên đều có nỗi băn khoăn riêng, giằng co một lúc, Hồng Lâu thu

lại khí đen quanh mình trước, lùi một bước, nhàn nhạt bảo: "Đi đi, rời khỏi
đây."

Giang Trừng kinh ngạc, ả ma tu này lại để họ đi? Dù nàng ta trông

khác ma tu nhưng chiêu thức lại là của ma tu thật, chẳng có nhẽ bọn họ lại
may mắn tới mức gặp được một ma tu không thù hằn phật tu á? Thôi kệ,
không thể để lỡ thời cơ, người ta đã bảo thế, dù lý do là gì thì có ngu mới
không rút gấp.

Nhưng vừa dợm bước, cô lại cảm nhận được có một tên ma tu khác

đang phi nhanh đến, nhất thời hai phe trong vườn đều nhíu mày, Giang
Trừng liếc Hồng Lâu, quả quyết ôm đại sư lách vào một căn phòng. Hồng
Lâu cau chặt mày, khóe mắt lại thấp thoáng hình ảnh một vật tròn màu tím
khi vạt áo Giang Trừng bị gió cuốn lên, nàng tức khắc kinh ngạc thấy rõ.

Nhưng nàng đã nhanh chóng kìm lại, nhìn ra cổng. Một người áo lam

mặt mày vô cảm đứng đấy, là Lam Tương - một trong Thất ma tướng như
nàng. Lam Tương cất tiếng thản nhiên: "Ma chủ đã lệnh, Úc cơ bị tập kích
ngoài cổng thành, có thể một phật tu và một linh tu đã lẻn được vào Ma
vực, hôm nay bắt đầu tăng cường cảnh giới, phải bắt được hai kẻ đột nhật
này, Ma chủ muốn đích thân xử lý."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.