NGỘ PHẬT - Trang 472

Hai người so nhanh vài chiêu, Giang Trừng thế mà lại yên tâm hẳn, vì

cô nhận ra nàng ma tu này không sử dụng ngón đòn ma tu, chỉ sử dụng các
chiêu kiếm tương tự với bộ kiếm thế truyền thừa của sơn phái Dung Trần,
với cả phần nhiều chỉ mang ý thăm dò chứ chẳng có vẻ gì là muốn đả
thương cô, địch ý giảm mạnh so với khi nãy.

Giang Trừng không ngơ, thấy đủ rồi bèn lui lại vài bước, ướm hỏi:

"Tỷ tỷ có quan hệ với sơn phái Dung Trần bọn em?"

Hồng Lâu thu kiếm, chăm chăm vạt áo cô, bảo: "Đưa ta xem hàn ngọc

tử yên bài của em."

Giang Trừng như vỡ vạc ra điều gì, tháo hàn ngọc tử yên bài - thứ đại

diện cho thân phận đệ tử thân truyền của dãy Bạch Linh thuộc sơn phái
Dung Trần ẩn sau vạt áo ra. Cô không đưa nó cho Hồng Lâu, chỉ cầm trên
tay để nàng ta ngắm kỹ vài lượt.

Sau đó, Hồng Lâu hiền hòa hơn hẳn, chẳng còn chút địch ý nào, nàng

bảo Giang Trừng: "Đi theo ta." Dứt lời bèn bước vào nhà, phất tay châm
đèn.

Giang Trừng không còn đường nào khác, dứt khoát cược một ván, vỗ

về đại sư mặt mày lạnh lùng nhưng lại rất ngoan một hồi rồi kéo anh vào
nhà theo Hồng Lâu.

"Em bảo mình đến nhầm?"

"Đúng thế, bọn em bị truyền tống trận chỗ nọ đưa lầm tới nơi, vừa

nhận ra chốn này là đâu đã đụng độ một đoàn người, cực chẳng đã mới phải
đánh nhau, khó khăn lắm mới bứt ra rồi trốn được vào đây, đa tạ tỷ tỷ ra tay
giúp đỡ." Tiếng gọi chị này của Giang Trừng chân thành hơn nhiều.

Hồng Lâu bảo: "Chắc em là đệ tử của Bạch sơn chủ nhỉ, tính vai vế

thì, Tạ nhị... sư bá của em có ơn cứu mạng ta, em đã là sư điệt của Người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.