NGỘ PHẬT - Trang 483

Hồng Lâu giảng giải kỹ càng xong, lại cố ý ngó cái đầu của đại sư,

"Mấy món còn lại là quần áo vật dụng hằng ngày và vài món đồ ngụy
trang, em còn đỡ chứ vị đại sư này ra ngoài sẽ bị phát hiện ngay, phải chuẩn
bị tươm tất đã hẵng."

"Ừm, đúng là vậy." Giang Trừng gật đầu, ngó hai bộ đồ đen sặc mùi

ma tu và một bộ tóc giả, nhủ thầm, thật chả hổ danh là đệ tử nhà Tạ nhị sư
bá, cái vẻ chu đáo tỉ mỉ kia y xì đúc.

"Còn chuyện nữa." Đưa đồ cho Giang Trừng xong, Hồng Lâu nghiêm

mặt, nói: "Tuy ta sẵn lòng giúp nhưng nếu các em đến đây có ý đồ khác, bất
lợi cho Ma chủ, ta sẽ không bao giờ nương tay."

Giang Trừng cũng nghiêm túc đảm bảo: "Hồng Lâu tỷ tỷ yên tâm, đã

phiền chị chăm sóc rồi thì bọn em sẽ không làm chị khó xử, bọn em sẽ rời
đi ngay khi có dịp, không rầy rà thêm."

"Thế thì tốt. Cơ mà nhỡ bị kẻ nào bắt nạt cũng đừng quá lo, thường thì

ta vẫn có thể vun vào vài lời." Cân nhắc một lúc, Hồng Lâu lại tiếp:
"Nhưng các em đều bị thương cả, nếu không cần thiết thì tốt nhất đừng rời
căn viện này, dưỡng lành thương mới quan trọng."

"Vâng." Giang Trừng cười đáp.

"Còn nữa, thương thế của vị đại sư này... không nên lao lực." Hồng

Lâu liếc vết đỏ bên cổ Giang Trừng thêm đôi lượt.

Giang Trừng: "... Vâng."

Tiễn Hồng Lâu về, Giang Trừng kéo đại sư vô phòng, mài đao xoàn

xoạt, nhắm đến đầu trọc. Thực ra cô cũng khá tò mò, chả biết đại sư đội tóc
giả sẽ như nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.