NGỘ PHẬT - Trang 496

"Đấy là dục độc, phải giao hợp với kẻ mình yêu mới giải nổi, không trừ
trong vòng ba ngày thì, khà ~ sẽ chết đau chết đớn đấy ~"

Như cô đoán, họ đã bị nhốt ở đây, cũng chẳng ngoài dự liệu, Giang

Trừng bắt đầu cảm thấy toàn thân nóng sốt, làn sóng kích thích xuất phát từ
đáy lòng buộc cô phải nhìn sang đại sư.

Cô ép mình xoay đi, khẽ buông một chữ: "Đệt!"

Cái đám phản diện này đúng là! Bước ra đánh một trận hẳn hoi xem

nào, đường đường chính chính mà đánh ấy! Bét lắm thì đánh lén cũng
được, chứ sểnh ra lại chơi thuốc là ra làm sao! Đang tính "trợ công" à...

Thực ra Giang Trừng biết chúng nghĩ gì trong đầu, chắc chúng cho

rằng kiểu nhân vật bất khuất uy vũ như đại sư sẽ cảm thấy phá giới còn đau
khổ hơn cả chết, cô thì rõ ràng rất bận lòng về đại sư, sau khi "ấy" anh sẽ
vướng mắc xoắn xuýt không ngừng, cũng sẽ đau khổ hơn cả chết.

Giang Trừng đỡ trán hậm hực lắm thay, nếu không yêu đại sư, có lẽ cô

đã chẳng thấy nặng nề như này, nhưng giờ cô đã yêu anh, không thể nào ra
tay nổi, vì cô biết đại sư sẽ không bằng lòng. Đại sư không yêu cô, mà dẫu
có yêu cũng sẽ không muốn làm chuyện ấy.

Nhưng sao cô cứ gặp mấy vụ cẩu huyết này hoài vậy?

Giang Trừng tát mạnh vào mặt mình, quyết định tránh xa đại sư ra,

nhưng trước đó cô phải dỗ êm hoặc trói anh lại đã. Tại đại sư giờ đâu phải
Thanh Đăng đại sư bình thản kia! Dựa theo các biểu hiện thường thấy của
đại sư ngơ, có lẽ chỉ một thoáng nữa cô và anh sẽ quấn lấy nhau mất thôi,
chưa chắc ai mới là người chủ động, lúc đó thì chuyện đã rồi.

Đại sư chợt lảo đảo, Giang Trừng hoảng hồn, vội vã đưa tay đỡ anh,

lòng nghĩ, chẳng nhẽ đại sư cũng dính đòn rồi? Nhưng sau đó cô biết ngay
không phải vậy, vì đại sư đã đưa mắt nhìn cô, bình thản hiền hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.