NGỘ PHẬT - Trang 494

Giang Trừng nhạy cảm nhận ra lúc nhìn mình, Úc cơ đã thoáng tối tăm

hơn, và đương nhiên thái độ của nàng ta với đại sư cũng chẳng tốt đẹp gì,
ma tu luôn bất hòa với phật tu, không phải ma tu nào cũng như Hồng Lâu,
nỗi bài xích và kiêng kỵ mà Úc cơ dành cho đại sư mới đúng với lẽ thường.

Nhưng tại sao Giang Trừng lại có cảm giác rằng Úc cơ ghét mình hơn

cả đại sư nhỉ? Cô có nét nào đáng ghét à? Trước đó không nhận ra, giờ chỉ
còn ba người, Úc cơ mới tỏ rõ vẻ không ưa cô.

Điều khiến Giang Trừng khó hiểu là, Úc cơ đã ghét như vậy sao lại

còn giấu thân phận rồi đưa họ về đây? Nếu nàng ta vạch trần họ trước mặt
Ma chủ và đám ma tu ban nãy, có khi giờ hai người đã ra bã rồi. Chẳng
nhẽ... Úc cơ ghét họ đến độ phải tự tay giày vò mới được?

Thấy ánh mắt đầy những ngờ vực của Giang Trừng, Úc cơ cười càng

ác ý hơn, "Xem ra mi đã đoán được rồi, để bọn mi chết đơn giản thế kia thì
chả thú gì, ta muốn bọn mi đau khổ hơn cả chết cơ."

Nàng ta chống bàn tay với các ngón được sơn đỏ tươi bên bờ môi

mọng cùng sắc thắm, "Nói thêm để mi biết mình bị ai liên lụy đến nhé, nhớ
lấy, tất cả những thứ mà mi phải chịu sau đây, đều là ‘quà’ của sư huynh mi
đấy.”

Giang Trừng: "Bạch Linh đại sư huynh?!"

Nghe Giang Trừng thốt lên như thế, Úc cơ mới sực nhớ ra, "Suýt tý lại

quên, không phải sư huynh, mi hẳn đã gọi hắn là sư tỷ."

Nhị sư tỷ Yến Phù Tô và tam sư tỷ Trịnh Dao, là ai? Giang Trừng tự

dưng lại nhớ đến vụ bị nam tu rắn mối truyền tống đến mật thất hồi ở đồng
băng, gã đã bảo truyền tống trận chỉ có tác dụng với nữ tu thôi. Ướm với lời
Úc cơ vừa nói, Giang Trừng như vừa ngộ ra chuyện gì đó khá khủng khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.