NGỘ PHẬT - Trang 506

tác, toàn bộ tu sĩ chính đạo trong thiên hạ đều phát hiện phật tử đáng kính
nhất của Thượng Vân tự - thủ lĩnh chính đạo cũng đã nhập ma, lại còn là
loại ma đánh mất thần trí, lạm sát vô tội, họa hại muôn dân... Ôi thú vị biết
mấy, tiếc quá."

"Nhưng như bây giờ cũng không tệ, ba ngày nay hai vị có vẻ hạnh

phúc lắm, chắc đám tu sĩ chính đạo kia cũng sẽ rất hứng thú với... tình cảm
giữa hai vị, nhỉ." Úc cơ vừa sầm sì vừa hả hê.

Ôi đệt bị dằn mặt nữa chứ!

Cơ mà chả sao. Giang Trừng chắc rằng Úc cơ không biết đây chẳng

phải lần đầu tiên họ làm chuyện này, trước lạ sau quen, cô thông suốt rồi.
Với cả, đại sư là kiểu sẽ không màng đến mấy lời đồn đãi đó. Về phần cô
chắc sẽ xúi quẩy hơn chút, sẽ "được" cơ man nào là trai gái cuồng Thanh
Đăng đại sư đến làm phiền, ôi thôi kệ, coi như rèn luyện vậy.

Nhìn vẻ mặt và phản ứng cứ như chuyện chẳng hề gì đến mình của họ,

Úc cơ rốt đã dần đánh hơi ra được, sao hai người này lại có vẻ hoàn toàn hờ
hững, mặc ả thêu dệt thế này? Đám hòa thượng chết giẫm ở Thượng Vân tự
chẳng nhẽ lại không xem thanh quy giới luật quan trọng hơn cả mạng mình
à? Úc cơ đoán được rằng Thanh Đăng đại sư sẽ cứu Giang Trừng, nhưng
sau đó gã chẳng quá bình thản rồi ư?

Còn Giang Trừng, người từng trải như Úc cơ thấy rõ mồn một phần

tình cảm dè dặt dành cho đại sư của cô, nhẽ ra phải có vẻ mặt khác, đau
khổ hơn, sầu đời hơn sau chuyện này mới đúng? Úc cơ không hiểu nổi hai
người.

Cơ mà Úc cơ khá tò mò, không biết đến khi ma chủng ả cấy vào người

Giang Trừng phát tác, hai kẻ này còn có thể bình tĩnh như thế không.

"Điện hạ, Ma chủ cho mời." Một ma tu áo đen lặng lẽ xuất hiện sau

lưng Úc cơ, khẽ bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.