NGỘ PHẬT - Trang 511

Đại sư ngứa đòn vung vẩy cái tay bị Giang Trừng ngắt đến là đau, "Bé

đừng bao giờ gột tả ta bằng mấy tính từ "đáng yêu dễ thương" ấy, ta là
người xấu mà."

Giang Trừng không muốn tán phét cùng y nữa, đại sư ngứa đòn cũng

bơ luôn, thẳng thừng moi móc túi trữ vật của cô, lôi ra một quả trứng, chính
là quả trứng rồng mà y gán ép cho, gần như đã bị cô quên tiệt kia.

Đại sư ngứa đòn tay cầm trứng rồng, tay kéo tay Giang Trừng, há

miệng cắn ngón tay cô.

"Làm gì, anh làm trò gì thế!" Giang Trừng rít lên, ôm lấy ngón tay bị

cắn, đinh ninh rằng gã đang trả thù vụ vừa nãy.

Đại sư ngứa đòn nặn máu từ ngón tay cô quệt vào vỏ trứng rồng trắng

lóa, chốc sau, vệt máu thấm vào, quả trứng lăn lăn chừng như vui lắm, toát
ra vẻ thỏa mãn.

"Cứ vài hôm lại nhỏ một giọt máu vào, không thì chả biết tới ngày

tháng năm nào nó mới nở." Đại sư ngứa đòn xong xuôi mọi chuyện lại nhét
bừa quả trứng vào túi trữ vật của Giang Trừng, ngẩng đầu lên thấy cô vẫn
đang ngồi đó e ấp ngón tay in một hàng dấu răng lườm mình, y cười cười
kéo tay cô bỏ vào miệng, liếm vài cái.

Giang Trừng chưa kịp nổi đóa y đã nhả ra, tiện tay gõ trán Giang

Trừng một cái, bảo: "Rồi rồi liếm hộ bé tý thôi, vết thương cỏn con lành
ngay ý mà, bé có khóc nhè ra đấy ta cũng kệ."

Giang Trừng: Ai thèm khóc, không thấy tôi đang lườm anh tới mức

mắt sắp bung ra ngoài rồi hả, không cảm nhận được mùi giận dữ trong đấy
à?!

"Anh lại tính làm gì nữa?!" Giang Trừng thấy y bắt đầu cởi đồ, không

khỏi căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.