NGỘ PHẬT - Trang 526

được một tia nguy hiểm, gã đã lập tức lấy ma khí bổn mạng ra bảo vệ mình
thật kỹ.

Nhưng đám ma tu khác thì không may mắn như vậy, bột thuốc vây cả

sân đã lặng lẽ khiến chúng lơi là cảnh giác, suy nghĩ ứ trệ, đến cả ma khí
xoay vòng cũng chậm mất vài nhịp. Chính lúc ma tu Ma Anh lấy ma khí ra,
vô số kim nhọn ánh vàng vọt thẳng đến đám ma tu chẳng phòng bị gì kia.

Không đối chọi được với ma tu hơn mình vài cấp, nhưng Giang Trừng

chẳng nề hà gì những kẻ có tu vi bằng mình, huống hồ cô còn thuốc của nhị
sư... huynh trợ lực.

Từ lúc rơi vào mộ U Tổ, Giang Trừng đã luôn gặp phải quái cao cấp

hơn mình nhiều, cứ phải mải miết trốn đã khiến cơn tức đầy lòng, lâu rồi cô
không chém giết sảng khoái như này, giờ có thể ra tay, đến cả kiếm cũng
sáng chói hơn nhiều, ánh trắng như tuyết phản chiếu vẻ sợ hãi trên gương
mặt của đám ma tu.

Giang Trừng mỗi kiếm chém bay đầu một ma tu, lờ đi vết máu bắn lên

người, cô liên tục thu hoạch đầu người giữa sân, lạnh lùng nghiêm nghị.
Thỉnh thoảng gặp kẻ cô không đối phó nổi, đại sư thong dong như đang dạo
quanh cạnh đấy sẽ giải quyết giúp.

Lúc có biến, người duy nhất bình tĩnh đương trường hẳn chỉ có nhóc

Thù Vọng. Ngồi trên bục nghe tiếng hét thảm trước khi chết của vài tên ma
tu, tiếng kiếm sắc rọc nát thịt, cậu khẽ nghiêng đầu như đang phân tích gì
đấy, cuối cùng hướng thẳng đôi mắt vô thần của mình về phía Giang Trừng
và đại sư, trên gương mặt thản nhiên rốt cũng đã hơi nhuốm màu kinh ngạc,
ngập ngừng cất tiếng: "... Giang Trừng tỷ tỷ, và cả... sư phụ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.