NGỘ PHẬT - Trang 524

bây giờ.

Kẻ giải Thù Vọng ra là ma tu có tu vi cao nhất trong bọn, Ma Anh kỳ.

Ma tu này mặc áo bào hoa hòe, tóc vuốt ngược hết ra sau, để lộ vầng trán
lồi và gò má tái xanh, tay bấm chặt cổ tay Thù Vọng, dữ dằn đẩy cậu lên
bục.

Thù Vọng còn bị trói bằng thừng mảnh, sợi thừng này có vẻ là hóa

thân của ma vật, siết đỏ cả đôi tay xinh xẻo kia, trên gương mặt tuấn tú của
cậu có vài vết xước, chừng như đã bị đánh, bộ áo tăng cũng bân bẩn, lúc bị
đẩy dúi đi thì nghiêng ngả lảo đảo, có lẽ là do bị thương hay vì đôi mắt mù
kia không thấy đường.

Trong đôi mắt trong trẻo của cậu vẫn chẳng mang thần thái gì, biểu

cảm bình thản tự nhiên, cứ như mình không phải tù nhân sắp trở thành món
hàng bán buôn, xuất trần tựa ngọc giữa đám ma tu mặt mày tham lam, hung
như quỷ này.

Thấy cậu lại bị đẩy đến loạng choạng rồi ngã xuống đất, ánh mắt

Giang Trừng đang nấp trong chỗ kín tối lại, tay đặt lên chuôi kiếm. Nhưng
cô không manh động, chỉ nhìn chằm chằm cậu nhóc nhếch nhác kia và tên
ma tu đang lôi cậu, như thợ săn đang dưỡng sức chờ thời.

Con trẻ nhà mình bị bắt nạt ghê gớm như này, Giang Trừng thực sự rất

giận, trông cô có vẻ tốt tính thế thôi chứ thử chạm vào giới hạn xem, cô sẽ
biến thành thú dữ hung tàn ngay, ra tay không nể nang ai, tuyệt không
khách khí với kẻ đã động vào mình. Có lẽ là do từ nhỏ ở thế giới cũ, cô đã
có thói quen bảo vệ em trai rồi.

"Đại sư, tôi xin anh cứu Thù Vọng giùm." Đây hẳn là lần đầu tiên

Giang Trừng nói chuyện với đại sư ngứa đòn bằng giọng cương quyết và
nghiêm túc như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.