NGỘ PHẬT - Trang 523

Người không nhiều, tu vi nhìn chung không cao, điều này cho thấy

quy mô của hội chợ này chỉ nhỏ thôi, ở cõi tu chân cũng có tổ chức, phần
lớn là một hoặc nhiều tu sĩ có của có nả hợp tác bán linh dược linh khí nọ
kia, các tông môn nhỏ và thế lực cá nhân tổ chức tư mãi hội để giao lưu,
trao đổi vật tư, thu gom linh thạch.

Tư mãi hội của ma tu cũng như của tu sĩ, chỉ có hàng hóa là khác,

ngoài các loại âm độc vừa nhìn đã biết chẳng phải thứ tốt đẹp gì thì mặt
hàng nhiều nhất vẫn là tu sĩ, họ rõ đã bị chuốc thuốc, biểu cảm hoảng sợ
hoặc giận dữ, tất cả đều bị trói chặt, không trốn chạy nổi.

Trước mặt, các tu sĩ đang bị kéo lần lượt ra bán như hàng hóa chỉ vừa

dợm bước trên con đường tu chân, tư chất chẳng ra sao, tu vi cực thấp, đến
cả Giang Trừng cũng vẫn có thể thảnh thơi một địch mấy chục tu sĩ quèn
kiểu này. Tu vi các tu sĩ càng ra sau càng cao, nhưng cũng chỉ suýt soát
Giang Trừng, không ai cao hơn.

Đến khi trông thấy người cuối cùng - món chính được kéo ra, con

ngươi Giang Trừng thít lại, mặt mày lồ lộ sát khí, đến cả đại sư ngứa đòn
đứng cạnh cũng ừm một tiếng, hơi thẳng người dậy, cười bảo: "Thú vị ghê,
đấy chẳng phải đồ đệ của Thanh Đăng lão hòa thượng ư? Sao lại bị bắt tới
đây rồi?"

Giang Trừng không thể ngờ được phật tu mà hai tên ma tu kia để cập

đến lại là nhóc hòa thượng Thù Vọng. Lúc vừa tới thế giới này, ngoài
Thanh Đăng đại sư ra thì chỉ có nhóc Thù Vọng là tốt với cô nhất, tuy còn
bé nhưng cậu chăm sóc cô rất chu đáo, ân cần hết mực. Từ tận đáy lòng,
Giang Trừng xem Thù Vọng như đứa em trai đáng yêu của mình, giờ thấy
cậu bị đám ma tu này đem lên bục như một món hàng, cô suýt đã rút kiếm
chém chết bọn chúng.

Thân sơ khác nhau, vừa nãy các tu sĩ kia bị kéo ra, tuy cô không vui,

cũng muốn cứu giúp nhưng tuyệt nhiên không giận dữ và quýnh quáng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.