NGỘ PHẬT - Trang 548

Lần thứ n bị đè vào ngực đại sư, Giang Trừng trợn mắt khinh khỉnh,

nếu không phải vì sợ mình mạnh tay tý chút, mặt mày dữ dằn tý chút sẽ
khiến đại sư khóc nhè, đập tan toàn bộ hình tượng của anh, cô đã chẳng
khoanh tay bó gối như vậy.

Giờ thì hay quá, khỏi giãy dụa chi nữa, cô hoàn toàn không dám ngẩng

đầu lên nhìn biểu cảm của cả dàn hòa thượng này rồi! Cảm giác như nàng
dâu xấu xí bị ép về gặp phụ huynh quái quỷ này là như nào! Không được,
không thể để hình tượng của Thanh Đăng đại sư bị đánh bay toàn bộ ở đây
được!

Giang Trừng nghiến răng, ra sức ghìm hai tay đại sư lại, vác anh lên

vai, sau đó ngoái đầu nghiêm mặt đường hoàng bảo đám hòa thượng vẫn
chưa hoàn hồn rằng: "Vì cứu tôi mà Thanh Đăng đại sư uống nhầm thuốc
biến thành như này, những mong các vị tiền bối nghĩ cách điều trị cho
Thanh Đăng đại sư, không thì lương tâm tôi ray rứt lắm."

Trước cổng chùa Thượng Vân lặng ngắt như tờ, cuối cùng cũng có

người cất tiếng. Trụ trì Thù Ấn cười tít mắt đáp: "Ra thế."

Nghe vậy, các đại sư khác rốt đã bình tĩnh lại, rối rít gật đầu: "Ra là

vậy! Thảo nào sư tổ lại thất thố như này."

"Có điều, trở nên kỳ lạ thế này, là loại thuốc nào gây nên?"

"Lẽ nào là ở mộ U Tổ..."

Câu này vừa dứt, mọi người nghiêm mặt lại ngay. Trụ trì Thù Ấn xoay

sang nhìn hai vị khách vẫn chưa lên tiếng đứng cạnh, "Mai Tùng lão tổ,
ngài đến đây vì chuyện mộ U Tổ, nhưng dáng vẻ bây giờ của Thanh Đăng
lão tổ ngài cũng đã thấy rồi, chỉ e Người không thể nói được gì."

Hai vị khách quý vận đạo bào hắc bạch song sắc đứng chờ cạnh đấy là

người Giang Trừng từng gặp sau khi đại hội Thiên Cơ kết thúc. Một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.