NGỘ PHẬT - Trang 587

NGỘ PHẬT

Phù Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 73: Cô Bé Kỳ Lạ

Biển Vô Tận mà người ta kháo nhau rằng quanh năm trời trong nắng

ấm, không một gợn sóng nay hoàn toàn mất đi vẻ thân thiện, nước biển
cuộn trào vỗ mạnh vào đá ngầm bên bờ, dấy lên từng đợt sóng khổng lồ cao
vài trượng, tựa như muốn lấn vào các thành trì ven biển, nhưng lại bị các
bức tường thành cao và kết giới lập lòe cản lại, dẫu có dữ dằn đến đâu cũng
không thể tiến thêm một phân nào.

Đường chân trời giáp biển chớp lóe sấm rền, mây đen vây kín, chỉ

nhìn thôi đã phải kinh hồn bạt vía, huống hồ nơi ấy lại mang đến cảm giác
rất rất không lành cho các tu sĩ.

Sự thay đổi đột ngột của biển Vô Tận khiến các tu sĩ chuẩn bị vượt

biển phải nán lại thành Vọng Uyên bên bờ, Giang Trừng cũng thế. Cô chỉ
cần dùng thời gian một tuần trà để đi từ thành Biên Hải dõi mắt ra xa có thể
thấy biến đến đây, ngờ đâu vừa mới tới thành Vọng Uyên sừng sững bên bờ
thì trời đã kéo đầy mây đen, phút chốc gieo mưa tầm tã, cùng lúc đấy, biển
Vô Tận thay đổi một cách đáng sợ.

So với thành Biên Hải Giang Trừng từng nán lại một ngày, thành

Vọng Uyên nom có vẻ cổ kính hơn, tường thành đồ sộ giăng đầy kết giới
hằn đầy vết chống chọi với yêu thú dưới biển tự cổ chí kim, cửa thành được
xây cao hơn những tòa thành bình thường khác, họa đủ loại hung thú trừ tà
trấn sát bằng sơn đỏ.

Vào thành cũng không xuất hiện từng tốp tu sĩ kéo khách, mọi người

đều tới lui vội vàng. Ven đường có những tiểu thương đang vội vã dọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.