NGỘ PHẬT - Trang 625

Giữa biển tơ trắng này có một chấm đen. Chấm đen không to, nhưng

bất cứ ai nhìn thấy màn này đều không thể bỏ qua y. Là tên yêu tu nhện
biển kia! Đó là phản ứng đầu tiên của Giang Trừng.

Từ đây cô vẫn có thể trông thấy tình cảnh bên đó, tên yêu tu ấy có nửa

thân trên là đàn ông, vẫn đang khoác áo trắng, y gục đầu xõa tóc đen không
thấy rõ mặt, nhưng từ eo trở xuống lại là mình nhện trong suốt, tám chiếc
chân vân đen nửa vùi vào lưới tuyết, nửa lộ ra ngoài.

Tuy dáng vẻ nửa người nửa yêu này hơi lạ, nhưng Giang Trừng không

thể không thừa nhận, yêu tu nhện biển chừng như cực kỳ xinh đẹp. Có điều
thứ càng đẹp càng độc, chân lý của giới tự nhiên rồi.

Khắp vùng này, ngoài yêu tu nhện biển ra thì không còn khí tức nào

khác, chẳng lẽ các nữ tu bị bắt kia không có ở đây? Hay là đã chết rồi?
Giang Trừng lùi về sau một bước nhỏ, định tránh tên yêu tinh ngày càng
toát ra vẻ nguy hiểm này xa thêm chút nữa. Nhưng vừa nhúc nhích, bỗng
dưng sống lưng lạnh toát, dự cảm vô cùng nguy hiểm ập tới khiến cô gần
như nhảy dựng lên chạy trốn.

Yêu tu nhện biển thình lình ngẩng đầu nhìn sang, khiến Giang Trừng

trông như một con ếch bị rắn nhắm vào, cứng người tại chỗ không động
đậy nổi. Cô đang nằm bò trên mặt sau của đỉnh tháp, đáng lý tên yêu tu ấy
phải không nhìn thấy cô mới đúng, nhưng Giang Trừng cảm nhận được ánh
mắt nguy hiểm vừa lạnh lùng vừa rối loạn ấy xuyên thẳng qua khoảng cách
xa và tòa tháp trước mặt, ghim vào người cô.

Nguy hiểm! Trốn nhanh!

Giang Trừng nghiến răng, nhảy khỏi tháp nhẹ nhàng như chim, thoắt

cái đã trở mình lao xuống, định bay ra xa. Hiện thời cô không thèm giấu
hành tung khí tức nữa, vì tên yêu tu kia đã phát hiện ra cô rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.