NGỘ PHẬT - Trang 626

Vẫn chưa đáp đất, Giang Trừng bỗng thấy tơ nhện trắng xóa xung

quanh tự động vây đến, lấp mất điểm rơi của cô. Cô khựng lại giữa đường,
mũi chân điểm lên bề mặt tháp, chuyển hướng muốn lợi dụng khe hở giữa
vòng vây tơ nhện búng mình ra ngoài. Nhưng đám tơ nhện ấy lại không bỏ
cuộc, chúng như có sinh mạng, bắt đầu ùn ùn tách từ biển trắng sang bao
vây Giang Trừng.

Thấy con đường trước mặt không đi được nữa, cũng không có đường

lui, một ít kẽ hở quanh đây đều bị tơ nhện điên cuồng lấp mất, Giang Trừng
rút kiếm ra. Đám tơ nhện trắng xóa này sạch hơn tơ lũ nhện ngoài kia
nhiều, bề mặt không có chất nhầy dính dớp mà trơn mịn như lụa, nhưng
loại tơ này cũng bền hơn tơ xám nhiều, kiếm cô hoàn toàn không chém đứt
nổi.

Từ sau khi tu vi tăng lên, kiếm của Giang Trừng cũng ngày càng sắc

bén, khi đánh nhau với kẻ khác, cô chưa từng nảy sinh cảm giác bất lực
như bây giờ. Kiếm của cô, căn bản không thể chép đứt đám tơ nhện này!
Ngay cả lửa cũng không làm gì được chúng! Quả trứng rồng trong túi trữ
vật như cảm nhận được hiểm cảnh cô đang mắc phải, lăn hai vòng xông ra
định giúp.

Có điều trước đó nó đã phun lửa một đợt rồi, giờ vỏ trứng đã hơi tối

màu, lửa yếu hơn nhiều. Chẳng những thế, ngọn lửa lần này cũng không
làm gì được tơ nhện trắng.

"Về đây, đừng có ra ngoài!" Giang Trừng quát bảo trứng rồng quay

lại, mình thì vùng vẫy khua kiếm, cố ngăn tơ đan vào nhau. Vì tơ nhện
không ngừng tăng thêm, áp lực đè lên cô lớn hơn nhiều, gò má rịn mồ hôi.

Khốn khổ kiên trì một lúc, Giang Trừng vẫn không giãy thoát nổi, bị

đám tơ nhện trắng siết thật chặt. Lúc bị chúng trói lao thật nhanh qua biển
tơ trắng đến gần tên yêu tu ở giữa, Giang Trừng thầm thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.