NGỘ PHẬT - Trang 649

chẳng giảm một phân, thế là cô không căng thẳng chút nào, lại còn thấy hơi
hiếu kỳ về cậu đại sư bé này.

"Ta họ Thanh." Đại sư bé đáp.

Giang Trừng sửng sốt: "Lại còn họ Thanh thật kìa! Thảo nào anh tên

Thanh Đăng!"

"Họ Thanh, tên Thiền." Đại sư bé nói tiếp.

"Khéo thật, tôi cũng họ Thanh, tên là Thanh Trừng." Giang Trừng

cười đáp, hùng hồn chẳng chút chột dạ, "Tên chúng ta giống nhau như thế,
đúng là có duyên. Đã có duyên vậy rồi, cậu có thể kể tôi nghe cậu đang gặp
chuyện gì không?"

Giang Trừng chõ bộ đồ tù trên người cậu.

"Bị bắt vì gia tộc tạo phản, giờ đang bị đày đi phục dịch ở Lương

Châu xa ngoài vạn dặm." Đại sư bé đáp mà không thể hiện cảm xúc gì
nhiều.

Giang Trừng ngẫm nghĩ một lát, dè dặt hỏi: "Thế những người thân

khác của cậu đâu?"

"Bị trảm cả rồi, chỉ còn ta thôi." Giọng điệu của đại sư bé vẫn chẳng

thay đổi mấy, có thể thấy khí chất điềm tĩnh này đã được hun đúc từ nhỏ.

Nhưng Giang Trừng nghe ra nỗi buồn thương trong giọng cậu, cô tức

thời đau lòng, thầm hối hận sao mình lại nhắc đến chuyện này. Nhưng khi
thấy vết bầm tím trên mặt cậu, Giang Trừng lại không kìm được phẫn nộ,
cô dựng thẳng mày lên, giơ tay xoa mặt đại sư bé, "Vậy còn mấy vết
thương trên mặt thì sao? Có phải đám binh sĩ quản lý này đánh cậu không?
Hay là ai khác? Đừng sợ, bổn đại hiệp sẽ giáo huấn bọn chúng giúp cậu, để
đám khốn khiếp ấy không dám ra tay nặng như vậy... nữa... ơ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.