NGỘ PHẬT - Trang 650

Giang Trừng nhìn vệt màu xanh tím trên ngón tay mình, lại ngó phần

da mặt trắng ngần lộ ra sau khi bị quệt mất mảng xanh tím của đại sư bé.

"Không phải vết đánh à?" Giang Trừng hỏi.

"Không phải, vẽ đấy."

"Ồ, xin lỗi, tôi không cố ý, để tôi tô lên lại cho cậu." Giang Trừng nói,

ngay thẳng quệt vệt màu trên tay lên mặt cậu. "Xong, như này thì không ai
nhận ra đâu."

"Ừm, cảm tạ." Đại sư bé lễ phép cảm ơn.

Nhìn đại sư bé tuy mặt mũi lem luốc nhưng ánh mắt lại sáng ngời,

Giang Trừng lấy làm nhộn nhạo, vô cùng muốn ôm cậu vào lòng mân mê
một phen. Nhưng cô sợ, cô không dám, thế là chỉ đành lục túi trữ vật, lấy
mấy món ăn vặt mình để dành ra, dâng đến trước mặt cậu, cười bảo: "Cậu
đói không, thấy cậu gầy vậy chắc không được ăn uống đàng hoàng rồi, cậu
muốn ăn gì? Mấy món này đều rất là ngon ~"

"Nhiệt liệt đề cử món này, mì chua cay tê tái, tôi vô tình tìm được một

quán ngon cực, mua nhiều phần lắm nè. Hay cậu thích ăn đồ thanh đạm
hơn, như cháo bí đỏ ngào? Cháo tiệm này ngon, còn món chè nếp đậu đỏ
táo tàu cũng khoái khẩu cực, nhưng tôi khoắng sạch rồi."

"À phải rồi, có thích món ăn kèm không? Cậu nhất định phải thử món

dưa om này, giòn sực ngon lành, không thể không khen!"

"Ý, mình để canh bí rợ dưỡng nhan mua lúc ở Dật Tiên cư đâu ấy nhỉ?

Chờ tôi tìm một lát, món đấy cũng ngon lắm." Giang Trừng vui vẻ mớm ăn.

Người xung quanh hình như không thấy được cô, dù cô có làm gì cũng

chẳng ai ngó sang, Giang Trừng bèn lôi tất từng món ngon bày hết ra trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.