NGỘ PHẬT - Trang 671

Nàng hít sâu một hơi, vẻ âu sầu ngoài mặt hóa thành nụ cười nhạt dịu dàng,
"Được rồi, mời Lục tu sĩ chờ một lát, ta lập tức đến ngay."

Nàng ngồi lặng trước bàn trang điểm, chờ khí tức toàn thân dịu bớt

mới mở mắt cười mỉm với khuôn trăng kiều diễm trong gương. Nàng sang
giường kiểm tra Giang Trừng một chốc, bấy mới xoay người chậm rãi bước
ra cửa.

Giang Trừng nghe tiếng nàng dặn người bên ngoài trông chừng không

cho ai vào, chờ khí tức đi xa, phòng vẫn lặng im như cũ. Sau khi xác định
không còn ai trong phòng, Giang Trừng mở mắt, cẩn thận ngồi dậy.

Không thể ở lại đây, vừa nãy cô nàng kia nhìn mình, Giang Trừng thấp

thoáng cảm nhận được ác ý. Dù đối phương có là ai thì cũng không nán lại
được, cô không quen bị động, thôi cứ ra ngoài thăm dò cho rõ đây là đâu,
tìm cách giải thuật phong linh thì hơn.

Giang Trừng kiểm tra trang bị trên người, đặt bùa có thể sử dụng

không cần linh lực và mớ thuốc độc bẫy người cần dùng trong tầm với.
Nhanh lẹ xong đâu đấy, Giang Trừng sục sạo manh mối khắp phòng, tính
sẵn trong lòng, bước tới cửa sổ dò thám thị vệ bên ngoài.

Bỗng chốc, cô phát hiện mình trong gương như đã bị đổi mặt, gương

mặt nam này chỉ tạm gọi là dễ nhìn, thua xa nét tuấn tú rạng ngời trước đó.

Đưa tay sờ má, Giang Trừng chợt sa sầm, chắc không phải trò của củ

hành kia đấy chứ? Chắc mình không phải đang đắp da người đâu nhỉ! Gã
đấy ưa món lật mặt liên tục, đổi mặt cho cô hẳn rất dễ dàng. Với cả trông
hắn chẳng tốt lành gì, rất có thể là đồng bọn của tên Yểm Ma kia.

Giang Trừng cực kỳ muốn lột gương mặt lạ ra tiếc nỗi không biết

cách, kéo xé vài lần thấy đau, để tránh tự mình bất cẩn hủy dung, cô dùng
dằng ngừng tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.