NGỘ PHẬT - Trang 672

Ngoài kia không nhiều người gác, tu vi cũng chả cao, Giang Trừng

không bị khóa linh lực có thể xông ra nổi, nhưng như bây giờ thì khá là
phiền.

Rút một mẩu giấy từ trong tay áo ra, Giang Trừng hà hơi, ném qua khe

cửa. Giấy vừa nhẹ nhàng chạm đất đã biến thành một con yêu thú cao tầm
nửa người, ngoạc mõm gầm hai tiếng, lao ra ngoài. Đây là bùa săn cỡ nhỡ
chế tạo bởi một đệ tử thuộc sơn phái Dung Trần, dùng để thu hút sự chú ý
của yêu thú, con yêu thú hóa hình này trông thì ra dáng, thực ra chịu không
nổi một đòn. Song Giang Trừng lại thấy hay hay, bèn trao đổi số lượng lớn
với đệ tử nọ, giờ cũng đến lúc đem ra dùng.

Thấy con yêu thú giấy kia thu hút được hai thủ vệ, Giang Trừng nhếch

mép cười, móc thêm mấy tờ ra, chim thú mỗi loại vài con, hà hơi lần lượt
thả ra ngoài. Công việc thường ngày của hai thủ vệ này chỉ là đề phòng bất
trắc, cản đám nam tu hâm mộ Khúc Trầm Tương lén chạy từ ngoài vào đây,
nhưng hôm nay, bọn chúng ngạc nhiên phát hiện sau lưng chẳng hiểu vì sao
lại xuất hiện rất nhiều yêu thú.

Hai người bận bắt yêu thú, không thấy cánh cửa phòng đóng chặt đằng

xa bị mở hé, một cái bóng dán bùa khinh thân và bùa ảnh nhẹ nhàng chuồn
ra rồi khép cửa lại ngay sau đó, biến mất nhanh như gió.

Giang Trừng nhờ các loại bùa chú kỳ lạ trong tay, thoát khỏi hai thủ vệ

trốn ra vườn sau, trèo qua một bức tường cao to đẹp đẽ vào một tiểu viện.
Trong ngoài vườn, đặc biệt là nơi ở của chủ nhân đại viện Khúc Trầm
Tương có cấm chế trận pháp, Giang Trừng vừa nhảy ra đã khiến nó khởi
động.

Trận pháp xao động sẽ nhanh chóng thu hút người ngoài, nhưng Giang

Trừng không định chạy, trái lại ném vài miếng bùa vào trận, xóa dấu vết
mình vừa nhảy từ trong ra. May mà trận này không quá cao thâm, bùa trận
cô vơ vét từ chỗ Tạ nhị sư bá vẫn dùng ổn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.