NGỘ PHẬT - Trang 87

Dọc đường, Giang Trừng đã đi qua vài đại điện, thấy bên trong ngồi

đầy hòa thượng, lớn nhỏ khác nhau. Tiếng mõ vang vang, khói xanh vấn
vít, Phạn âm cuồn cuộn, ảo diệu mà xa xăm, hoàn toàn không giống như
đang ở cõi trần.

Những hòa thượng gặp trên đường, nếu Giang Trừng cười thân thiết

với họ, họ cũng sẽ đáp trả rất lễ phép, nhiều người hòa nhã dễ chịu, chẳng
ai bước tới hỏi cô là ai, tại sao lại dạo lung tung chốn này. Bầu không khí
đầy bình thản mà nơi đây mang lại như được đúc từ một khuôn với Thanh
Đăng đại sư, khiến người ta khoan khoái nhẹ nhõm.

Đi qua vài đại điện và tiểu kinh đường, Giang Trừng đến một quảng

trường, từ xa đã nghe thấy tiếng hò hét rền trời, tới gần xem thử, Giang
Trừng mới phát hiện có mấy trăm hòa thượng đang luyện võ ở đấy.

Thực ra, tuy đại sư đã bảo thế giới này có rất nhiều người tu chân,

nhưng đến đã lâu mà Giang Trừng vẫn chưa rõ cái tu chân mà bọn họ nói là
thế nào. Số hòa thượng này tu phật, nhưng theo Giang Trừng thấy thì họ
chả mấy gì khác với hòa thượng bình thường, chả thấy bắn tia đỏ tia trắng
tia xanh gì khi đánh nhau với người khác.

Cũng như những hòa thượng mình trần luyện côn bây giờ, người nào

người nấy tập mà cơ bắp thít chặt, mặt mày nghiêm nghị, mồ hôi ròng rã
nhưng vẫn chỉ là luyện cơ bắp bình thường, như các võ tăng trong phim
truyền hình ở thời hiện đại của cô thôi.

Giang Trừng đứng cách đấy không xa xem một lúc vẫn chẳng nhìn ra

khác lạ, lại trông thấy một người quen -- Hình Giới đại sư trước đây đã
từng chắn đường cô.

Vị đại sư này vẫn lấp lánh ánh vàng ngàn điềm lành, lần này kế bên

hắn ta có thêm vài người theo xì tai ấy, cả đám hòa thượng cùng đứng dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.