NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 17

này!”
Thiều dừng bút đọc lại mấy dòng chữ vừa viết. Được lắm, cũng văn hoa
lắm! Nhưng viết tiếp gì đây? … “…tôi không biết nên viết gì nhiều đến anh
khi tôi chưa được phép quen anh? À, hay là tôi kể cho anh nghe về mưa
nhé! Sài Gòn bây giờ trời đang mưa. Đường phố lúc nào cũng ướt nước.
Hàng cây dầu trước cửa nhà tôi ngày nào cũng bị rụng lá vì những cơn gió
lớn. Tôi rất thích mưa, không biết anh thế nào? Ở xa quê hương như vậy,
anh có nhớ quê không? Riêng tôi, tôi vẫn ao ước được đi du lịch một
chuyến, nhưng điều đó có lẽ khó thực hiện lắm. Quên nói với anh là tôi học
rất dở và ưa thích âm nhạc. Tôi biết chơi guitar, chút xíu thôi. Anh có thích
đánh guitar?
Thôi tôi xin tạm dừng bút! Chúc anh mọi điều may mắm và rất trông thư
anh - nếu có.
Kính
Đỗ Ngọc Thiều

Thiều đọc lại lá thư của mình nhiều lần thấy nó lủng củng làm sao, đầu
chẳng ra đầu, đuôi chẳng ra đuôi. Thiều đã đọc nhiều văn, có lúc Thiều đã
tưởng mình có thể trở thành một nhà văn nữa đấy! Thế mà khi viết thư cho
người lạ thì viết chả ra hồn gì! Thôi kệ, cứ gửi coi người ta có trả lời
không? Nếu trả lời thì mình có thêm một người bạn ở xa, không thì thôi!
Thiều nghĩ thầm như vậy rồi kéo ngăn tủ lấy bì thư. Thiều nắn nót đề tên và
địa chỉ theo góc bì thư. Ngày mai sẽ nhờ Hoạt gởi dùm. Không biết Hoạt có
chịu gởi không nhưng nếu không nhờ Hoạt thì nhờ ai bây giờ? Vú Năm đâu
có biết ra bưu điện gởi thơ đi nước ngoài? Còn ba? Thôi, không dám nhờ
ba đâu. Thiều nghĩ là mình sẽ ngoại giao với Hoạt cho kỹ thế nào cũng nhờ
được. Thiều dán lá thư cẩn thận rồi lăn người nằm xuống. Lá thư của Thục
vẫn chưa được trả lời.
***

- Anh Hoạt nè!
Tiếng Thiều dịu dàng bên tai. Hoạt ngẩng lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.