NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 48

Lý Thụy Ý

Ngoài Song Mưa Bay

Chương 8

Thục đứng trước gương xăm xoi chiếc áo mới. Kiểu áo này thật hợp với
khổ người Thục. Tự dưng Thục liên tưởng tới Ngự. Không hiểu sao một
vài lần nói chuyện với Ngự, Thục thấy nơi mình có một cái gì khó diễn tả.
Mỗi lần Ngự đến Thục vui mừng. Mỗi lần Ngự về, Thục buồn bã và cứ
muốn cầm chân Ngự lại bằng bất cứ giá nào. Khi nào hơi lâu Ngự không
đến là Thục thấy bồn chồn trong lòng. Thục thấy lo ngại thầm cho thái độ
của mình. Đáng lý ra những tình cảm đang có trong lòng Thục phải là của
Thiều mới đúng! Chả lẽ… Thục thương Ngự rồi sao? Không, Thục không
có quyền thương Ngự, khi với Ngự, Thục chỉ là một diễn viên tạm và sẽ
được thay bất cứ lúc nào không biết trước. Thục không ngờ con người
mình lại chóng thay đổi như vậy. Từ lúc gặp Ngự, Thục đã biết nhớ biết
buồn. Thục muốn tự chế ngự mình nhưng con tim có những lý lẽ riêng của
nó, biết làm sao được? Đành chịu. Có tiếng gọi:
- Thục ơi, có khách!
Thục buông vội chiếc áo chạy ra, Ngự ngồi trên salon.
- Anh!
Ngự cười:
- Hôm nay Thục xinh quá. Sắp đi đâu mà diện vậy?
Thục bẽn lẽn:
- Dạ đâu có anh…
Hôm nay đến định mời Thục đi chơi. Từ hôm về tới nay anh định mời Thục
đi chơi nhiều lần nhưng anh ngại Thục hiểu lầm anh. Bây giờ quen thân rồi,
chắc Thục không từ chối?
Thục cắn môi. Từ chối thì Thục đâu muốn từ chối Ngự, nhưng liệu Thục có
được phép đi chơi thế không? Thục đóng vai trò chỉ một giới hạn nào thôi,
chứ đi quá giới hạn đó chuyện gì sẽ xảy ra? Ngự ân cần:
- Thế nào, được không Thục?
Thục đứng lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.