NGỌC BỘI THÁI TỬ GIA - Trang 88

toán, nhà cao cửa rộng thì thu chi trong viện cũng không nhỏ. Người ta bảo
có tiền mua tiên cũng được, còn có người nói nghèo hèn không có bạc thì
vợ chồng trong gia đình còn chẳng êm ấm nổi. Ta hiểu được không có bạc
thì làm việc gì cũng vất vả. Con đường ngày sau của ta còn rất dài, không
thể trông cậy vào hai mươi lượng bạc hàng tháng kia sống qua ngày được.
Nhất định phải nghĩ cách tạo cho mình một khoản tiền thu, còn về phía Tô
gia, ta không nghĩ đến việc trả đũa gì cả. Cũng không thể như thánh nhân
không oán không hận họ, vậy thì từ nay đường ai nấy đi, chúng ta không ai
quấy rầy lẫn nhau, không gặp lại là tốt rồi.”

“Vậy nàng tính làm gì?”

Tần Nghi rất có hứng thú hỏi nàng.

“Ta cũng chưa biết, đều nói tặng thịt cá không bằng dạy người đan

lưới. Ta có thể cho tỷ tỷ tiền một hai lần, nhưng không thể chu cấp cho
nàng cả đời được. Không bằng tìm cho nàng một công việc, để gia đình họ
tự thu xếp với nhau. Nói đi nói lại, nếu ta có một cửa hàng thì tốt rồi, một
công đôi việc. Nhưng ta nghe nói chỉ có lúc gả chồng, các trưởng bối mới
đưa cho cô nương cửa hàng làm của hồi môn mà thôi. Ta cũng không thể gả
chồng ngay được, a… ngươi cười cái gì?”

Tần Nghe dừng cười, cố ý nói: “Nàng bây giờ đã muốn gả cho người,

cũng quá sớm đi”

Mỗi nam nhân đều thích trêu ghẹo nữ hài, cho dù Tần Nghi là thái tử

quý hóa cũng chẳng thoát khỏi thói hư này. Sở Cẩm Dao bị nói phát bực,
cầm lấy ngọc bội muốn quăng đi. Tần Nghi vội vàng nói:

“Được rồi, được rồi… không đùa nàng nữa. Ta cảm thấy nàng thích

hợp nhất là quản lí quầy tơ lụa”

Trong âm thanh của hắn còn mang theo ý cười, rõ ràng là cố gắng nhịn

cười. Nhưng khi hắn nói những lời này, lại làm người ta cảm thấy nghiêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.