NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 17

Ánh mắt ông Watkins dịu lại, và, bỗng chốc, ông ta như được mở lời.

“Vậy thì tốt!... Chàng trai can đảm!... Tôi chẳng mong gì hơn sự thận trọng
của anh với Alice!” ông ta trả lời bằng giọng gần như thân tình. “Vậy thì,
cũng bởi tôi có lòng tin ở anh, anh sẽ hứa sau này không nói chuyện đó với
con gái tôi nhé!”

“Tại sao lại như vậy, thưa ngài?”

“Bởi vì đám cưới này không thể, và tốt nhất là anh đừng tính đến chuyện
đó nữa!” ông Watkins đáp. “Anh Méré này, anh là chàng thanh niên trung
thực, người thực sự hào hoa, nhà hóa học tài giỏi, vị giáo sư đáng kính và
đầy triển vọng - tôi chẳng nghi ngờ gì - Nhưng anh sẽ chẳng cưới được con
gái tôi, bởi lẽ tôi đã chuẩn bị cho con gái những kế hoạch hoàn toàn khác!”

“Tuy vậy, thưa ngài Watkins...”

“Đừng cố nài nỉ!... Chỉ vô ích thôi!...” ông chủ trang trại đáp lời. “Dù anh
có trở thành Công tước hay Thượng nghị sĩ nước Anh, anh cũng không phù
hợp với tôi! Mà thực ra anh còn chẳng phải công dân Anh, hơn nữa anh
cũng đã tuyên bố cực kỳ thẳng thắn rằng anh chẳng có tí gia sản nào! hãy
xem, với lòng thiện chí nhất, anh thực tâm nghĩ tôi nuôi dưỡng Alice bấy
lâu nay, tìm cho con những thầy giỏi nhất xứ Victoria và Bloëmfontein, chỉ
để khi nó hai mươi tuổi, gửi nó sang Paris, trên phố Đại học, ở tầng bốn,
sống với một anh chàng mà thậm chí tôi chẳng hiểu được ngôn ngữ của anh
ta?... Hãy suy nghĩ xem, anh Méré, và hãy đặt mình vào vị trí của tôi!... Giả
sử anh là chủ trang trại John Watkins, chủ sở hữu mỏ Vandergaart-Kopje,
còn tôi, tôi là quý anh Cyprien Méré, nhà bác học trẻ người Pháp đang công
tác tại tỉnh Cap!... Giả sử ngay tại đây, giữa căn phòng khách này, ngồi nơi
ghế bành này, nhấm nháp ly rượu gin và hút tẩu thuốc hambourg: có giây
phút nào anh chấp nhận... chỉ một giây phút thôi!... ý định gả con gái anh
cho tôi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.