NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 234

Đám hươu cao cổ ấy thật tuyệt vời với những chiếc mũi hếch lên trong gió,
những khuôn mặt nhỏ xíu hốt hoảng, những chiếc lưỡi thè ra. Về phần Lee,
anh chàng chẳng nghĩ gì đến chuyện nhìn chúng. Chỗ anh đứng được chọn
rất hợp lý, nó gần nút thắt của con đường, ở đấy mấy con thú này chỉ có thể
đi qua từng đôi một, và anh chỉ việc chờ đợi mà thôi.

Anh để ba hay bốn con đi qua trước tiên; sau đó, nhắm một con trong đám
còn lại có thân hình tuyệt hảo, anh quăng sợi thòng lọng thứ nhất. Sợi dây
rít lên, tròng quanh cổ con thú, nó còn đi được thêm vài bước; nhưng rồi
đột nhiên sợi dây căng ra, thắt chặt thanh quản nó, và nó đứng lại.

Anh chàng người Hoa không phí thêm thời gian nhìn nó. Khi vừa nhìn thấy
thòng lọng thứ nhất tròng đúng đích, anh liền cầm sợi thứ hai lên tay rồi lại
quăng tiếp nhằm một con hươu cao cổ khác.

Lần này cũng không tệ hơn chút nào. Mọi việc diễn ra chưa đầy nửa phút.
Cả bầy kinh hãi chạy dạt ra tứ phía; nhưng hai con hươu cao cổ, gần như bị
siết cổ và thở hổn hển, thì bị cột lại.

“Đến đây nào, ông trẻ!” anh chàng người Hoa lớn tiếng gọi Cyprien, chàng
đang chạy lại chỗ anh ta, lòng chẳng mấy tin vào việc bắt giữ này.

Tuy nhiên, cũng phải công nhận là đúng. Ở đấy có hai con vật tuyệt vời,
cao lớn, khỏe mạnh, đẫy đà, chân cao kều, mông nhẵn nhụi. Nhưng
Cyprien dù có ngắm nghía và ngưỡng mộ chúng thì ý nghĩ dùng con vật ấy
để cưỡi với chàng hình như không mấy khả thi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.