NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 239

Cả hai đều vui thích vì khám phá này đến nỗi động thái đầu tiên của họ là
ca tụng nó bằng trò múa súng trên mình ngựa kiểu ả Rập. Cyprien thốt lên
tiếng reo hoan hỉ, Lee thì một tiếng “ồ!” có cùng ý nghĩa ấy. Rồi, họ thúc
hươu cao cổ của mình phi nước kiệu thật nhanh.

Hẳn nhiên, Matakit đã nhìn thấy gã Napôli đang bắt đầu đuổi kịp cậu;
nhưng cậu không thể nhìn thấy ông chủ cũ và anh bạn của mình hồi còn ở
Kopje, họ còn ở quá xa nơi biên giới của đồng bằng.

Phải chăng vì thế, khi nhìn thấy Pantalacci, người sẽ không tha cho cậu,
người không cần một lời giải thích nào, sẽ giết cậu như giết một con chó,
cậu bé nam Phi cố hết sức thúc cỗ xe kéo đà điểu của mình chạy càng
nhanh càng tốt. Con vật nhanh nhẹn ấy, như người ta nói, chạy như bay. Nó
lao nhanh đến mức đột ngột húc phải một tảng đá lớn. Cú va chạm mạnh
đến nỗi trục xe, vốn đã bào mòn vì chuyến đi dài ngày và nhọc nhằn ấy, gãy
gục. Một trong các bánh xe lập tức long ra khỏi trục, Matakit và xe của
mình, người ôm lấy xe, ngã sõng soài ngay giữa đường.

Cậu chàng nam Phi tội nghiệp bị thương nặng vì cú ngã. Nhưng nỗi khiếp
sợ kia đang ngự trị trong cậu thì bất chấp cú va chạm mạnh đến thế, chỉ
chực nhân đôi lên. Tin chắc tai ương sẽ ụp lên mình nếu để gã Napôli ác
độc ấy đuổi kịp, cậu bèn đứng dậy ngay tức thì, chỉ một nhoáng đã tháo con
đà điểu ra khỏi xe rồi nhảy phóc lên ngồi trên mình nó và thúc nó phi nước
đại.

Thế là đã diễn ra một cuộc đua ngựa vượt rào chóng mặt mà người ta chưa
từng chứng kiến kể từ sau các buổi biểu diễn nơi đấu trường thời La Mã,
khi đó những cuộc đua đà điểu và hươu cao cổ cũng tham gia vào chương
trình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.