NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 28

phau, chiếc mũi tẹt và hếch, vầng trán rộng, đôi mắt xếch luôn nhìn xuống
như để dập tắt những tia ranh mãnh.

Lee độ khoảng bao nhiêu tuổi? Mười lăm hay sáu mươi? Điều này không
thể nói được. Nếu hàm răng, ánh mắt và mái tóc đen bồ hóng của anh ta
thiên về tuổi trẻ, thì những nếp nhăn trên trán, trên hai má và cả nơi khóe
miệng có vẻ cho thấy anh ta cũng đã có tuổi. Anh ta có vóc nhỏ bé, mảnh
mai, bề ngoài lanh lợi, nhưng có những nét già dặn và có thể nói là ngờ
nghệch.

Anh ta giàu hay nghèo? Lại là một câu hỏi không chắc chắn khác. Chiếc
quần vải bố xám, áo khoác có khăn trùm vàng, chiếc mũ vải bện, đôi giày
đế dạ, đôi tất màu trắng ngần, cũng có thể là của một viên quan lại đầu triều
hay một thường dân. Hành lý anh ta chỉ gồm một chiếc hòm gỗ đỏ, với địa
chỉ viết bằng mực đen:

H. Lee,

From Canton to the Cap

Có nghĩa là: H. Lee, từ Quảng Đông, đến Cap.

Thêm nữa, anh người Hoa này cực kỳ sạch sẽ, không hút thuốc, chỉ uống
nước và luôn tận dụng lúc nghỉ chân để cạo râu một cách chăm chút.

Cyprien chẳng thể biết nhiều hơn thế và nhanh chóng thôi không còn quan
tâm đến vấn đề sống động này.

Tuy vậy, nhiều ngày trôi qua, dặm cứ tiếp nối dặm. Nhiều khi đoàn ngựa đi
nhanh. Nhiều khi khác, tưởng không thể khiến chúng rảo bước được.
Nhưng dần dần, hành trình cũng hoàn tất, và, một ngày đẹp trời, cỗ xe ngựa
chở khách đã đến hope-Town. Thêm một chặng nữa và đi qua khỏi
Kimberley. Rồi những túp lều gỗ hiện ra ở phía chân trời.

Đó là New-Rush.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.