NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 281

ngay từ cảm xúc đầu tiên ập đến do sự biến mất khó hiểu của viên kim
cương!”

“Tôi cũng thế!” Alice thêm vào.

“Dù sao, tôi nhắc lại với mọi người, cậu ta không có tội, và tôi tin rằng mọi
người từ bây giờ sẽ để cậu ta yên!”

“Hừm!” John Watkins lên tiếng, dường như không có vẻ bị thuyết phục
trước lời khẳng định đó. “Mọi người không tin là tên xảo trá Matakit ấy chỉ
vờ sợ hãi để thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát ư?”

“Không!... Cậu ta vô tội!... Niềm tin của tôi vào chuyện này là tuyệt đối,”
Cyprien đáp hơi sẵng giọng, “tôi đã mua niềm tin đó, tôi nghĩ là với giá khá
đắt!”

“À, anh cứ giữ lấy ý kiến của anh!” John Watkins nói lớn. “Còn ta, ta giữ ý
kiến của ta!”

Alice cảm thấy cuộc thảo luận có nguy cơ chuyển thành tranh cãi, nàng vội
vã nói sang việc khác.

“Nhân tiện, anh Cyprien Méré,” nàng nói, “anh có biết rằng, trong khi anh
vắng mặt, hầm mỏ của anh đã trở nên vô cùng tuyệt vời và rằng người cộng
sự của anh, Thomas Steel, đang trở thành một trong những người giàu có
nhất trong số những người khai thác mỏ ở Kopje?”

“Tôi hoàn toàn không biết!” Cyprien trả lời thực thà. “Nàng là người đầu
tiên tôi đến thăm, tiểu thư Watkins, tôi không biết chuyện gì đã xảy ra trong
khi tôi vắng mặt!”

“Hình như anh chưa ăn tối?” Alice kêu lên với bản năng của một người nội
trợ hoàn hảo vốn là bản chất của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.