NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 101

Người bỏ đi thứ hai là ông Hai Sắn. Trước khi đi, ông tiến lại chỗ con

Rùa đứng, đặt tay lên đầu nó, chép miệng:

-Con đừng tin lời chú Ngãi. Thằng đó nó khùng rồi!

Ông Bảy Thành nối bước ông Hai Sắn. Ông giậm gót giày lên cỏ vừa

lúc lắc cây súng kíp, không nói gì với con Rùa, chỉ hừ mũi:

-Đồ điên!

Ông nói trống không nhưng ai cũng hiểu ông đang nói chú Ngãi.

Người thợ săn nấn ná sau cùng là ông Bốn Lai. Ông đến bên con Rùa

(lăn đến bên nó thì đúng hơn) và nhìn nó bằng ánh mắt ái ngại. Ông nhìn
nó như vậy một hồi lâu, rồi khẽ buông một tiếng thở dài:

-Chú Ngãi giận quá nói lung tung.

Con Rùa vẫn đứng trơ như người mất hồn, nước mắt lăn dài trên má.

Có cảm giác nó không nghe thấy người thợ săn. Tôi thấy ông Bốn Lai định
đưa tay vuốt tóc nó, nghĩ sao lại thôi. Ông vác súng lên vai, tậc lưỡi trước
khi nặng nề quay gót:

-Con hãy tin lời bác. Ba con là người ngay thẳng, đàng hoàng, không

hề làm chuyện gì sai trái.

Cho đến khi người thợ săn cuối cùng mất hút cuối đường làng, con

Rùa vẫn không nói tiếng nào, đôi mắt óng ánh nước của nó đang nhìn vào
một điểm vô hình nào đó trước mặt và căn cứ vào vẻ thẫn thờ của nó, tôi
đoán tâm trí nó chắc đang ở rất xa nơi nó đang đứng.

Tôi nhìn nó, lòng dậy lên nhiều cảm xúc khác nhau, định bước tới gần

nó nhưng kẹt nỗi có thằng Thục đang đứng đó. Tôi không rõ con Rùa đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.