NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 129

Suốt chuyến đi, tôi ngủ gà ngủ gật và trong những cơn mộng mị chập

chờn trên xe đò tôi lại nhìn thấy con Rùa. Tôi biết sau ba năm xa cách nó
đã lớn hơn hình ảnh mà tâm trí tôi còn lưu giữ về nó nhưng khi đến tìm tôi
trong mơ con Rùa vẫn mang bộ mặt nó từng mang khi cùng tôi lang thang
trong rừng năm nào.

Có lúc tôi nhìn thấy nó nhìn tôi buồn buồn và tuy nó không trách cứ

gì, rèm mi dài lóng lánh nước của nó cho biết nó giận tôi ghê lắm. Có lúc
nó không thèm nhìn tôi dù tôi đứng ngay trước mặt nó và rụt rè khoe với nó
nụ cười ngượng ngập. Nó giận dỗi quay lưng về phía tôi, thản nhiên ca hát.
Tôi lại nghe bài ca lạ lùng của nó trôi bềnh bồng trong giấc mơ:

- Bầy châu chấu khiêu vũ

Bọ chét ơi, bọ chét à

Con kiến trong hang đã ngủ

Đố mày tìm cho ra…

Trước mặt con Rùa, rừng cây như bốc cháy trong hoàng hôn và mặt

trời đỏ như quả táo chín trên đỉnh đồi xa viền quanh mái tóc ngắn của nó
như một quầng sáng đẹp đến nhói lòng.

Tôi thức và ngủ, ngủ và thức, đầu chốc chốc va vào thành xe đau

điếng, với hình ảnh con Rùa chớp tắt trong mơ, vẫn không nói với tôi một
lời.

Tôi chỉ choàng tỉnh khi xe tới Tam Kỳ. Nhưng tôi không xuống xe nhà

bác Vận như xưa nay vẫn thế. Tôi ôm ba lô ngồi lì trên băng ghế, cũng
không ngừng lại ở Quán Gò, nơi có sẵn đội quân xe thồ sẵn sàng chở khách
lên mạn ngược.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.