NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 149

Rồi không biết làm thế nào cắt nghĩa tại sao vẫn thích chơi với nó mà

tôi ở lì nhà thím Lê suốt ba ngày nay, tôi ấp úng lảng sang chuyện khác:

- Thế tối hôm qua, hôm kia…

- Tối hôm qua hôm kia em cũng đến đây. Em ngồi trên cây me ba ngày

liền xem anh đang làm gì mà không lên chơi với em.

Tiết lộ của con Rùa làm tôi há hốc miệng. Tôi ngỡ ngàng nhìn nó,

sống mũi cay xè, cảm thấy mình tội lỗi ngập đầu. Tôi không ngờ thái độ
lạnh nhạt của tôi đã làm nó cực khổ đến vậy.

Tôi muốn thanh minh hoặc nói một câu gì đó để chuộc lỗi nhưng

không biết bắt đầu từ đâu, đành thở dài đưa tay gỡ những chiếc lá me li ti
bám trên tóc nó.

- Tại sao hở anh? - Con Rùa lại hỏi.

- Tại sao gì cơ? - Tôi hỏi lại, dĩ nhiên là vờ vịt.

- Tại sao anh không lên xóm trên nữa?

- À… ờ… - Tôi ậm ừ, có cảm giác miệng đang ngậm một quả chanh.

Nếu cuối cùng tôi có phun được quả chanh đó ra cũng chỉ để tiếp tục

dối gạt con Rùa:

- Anh có việc:

- Việc gì? Tối nào em cũng thấy anh ngồi đọc sách mà.

- Sách giáo khoa của thằng Thục đó em. - Tôi đáp, liên tục xoay

chuyển ý nghĩ để nặn ra một lý do chính đáng - Anh đang giải giùm nó mấy
bài toán khó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.