NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 150

- Anh đã gặp bạn Thục đâu.

- Nó nhắn về.

Những lời bịa chuyện của tôi có hàng đống cơ sở nhưng con Rùa

không hỏi nữa. Nó là đứa cả tin. Bao giờ nó cũng cả tin. Những hành động
của tôi hết sức bất thường và đáng nghi, nhưng chỉ cần vài lời giải thích
đơn giản của tôi, con Rùa đã lập tức gột sạch khỏi tâm trí những thắc mắc.

Nó nhẹ nhàng tựa đầu vào vai tôi, như hôm nào, thủ thỉ bằng giọng tin

cậy và đầy yêu thương:

- Khi nào giải toán xong thì anh lại lên chơi với em nhé.

Bên tai tôi, hơi thở của nó thơm nồng như trái cây.

41

Bữa đó, tôi đưa con Rùa về nhà. Hai đứa đi bộ dọc con đường đất từ

xóm dưới dẫn lên nhà cô Út Huệ. Trời không trăng nhưng dưới ánh sao mờ
tôi vẫn nhận ra vẻ tươi tỉnh của con Rùa, những giọt nước mắt trên mặt nó
lúc này đã được gió hong khô.

Chúng tôi vượt qua cây sầu đông mọc bên này sông, nơi tôi và con

Rùa gặp nhau hôm tôi mới quay về làng, lặng lẽ băng qua cây cầu treo cũ
kỹ, chòng chành, không ngừng kêu cót két dưới từng bước chân. Ở ven
sông, dãy bìm bìm hoa tím đã ngủ. Những cây dong riêng cũng đã vùi
những bông hoa của mình vào tấm chăn đêm. Chỉ có bụi dạ lý hương còn
thao thức mặc dù tôi chưa từng nhìn thấy nó bao

giờ. Hương thơm của nó không rõ đến từ đâu và đi về đau nhưng lần

nào tôi đi từ nhà thím Lê lên thăm con Rùa nó cũng thầm nhắc tôi rằng tôi
đang đi đến chỗ người tôi yêu thương dưới sự dẫn đường kín đáo của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.