NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 153

Tôi chợt nhớ đến cô Út Huệ, sống lưng chợt lạnh đi:

- Mẹ em có biết chuyện này không?

- Biết. Mẹ em bảo “con Rùa bị khùng”.

Bé Loan nhìn tôi như dò xét rồi ngần ngừ nói tiếp:

- Hình như mẹ em không thích anh và chị Rùa quen nhau.

Tôi hiểu thái độ của cô Út Huệ. Cô chỉ nói thế thôi chứ cô biết con

Rùa mù tịt về nguồn gốc của nó. Khi mượn cái miệng thằng Thục để gián
tiếp tiết lộ bí mật đó với tôi, cô chỉ hy vọng ở tôi. Cô tin tôi sẽ không dại
dột và liều lĩnh đặt chân qua lằn ranh cấm kỵ.

Tối hôm đó, trên đường về nhà thím Lê, đầu tôi đau nhức như búa bổ.

Càng ngày tôi càng nhận ra tình cảm con Rùa dành cho tôi sâu đậm đến
mức bây giờ dù tiến hay lui gì tôi cũng đều góp phần làm hỏng tâm hồn của
nó.

Khi sắp đến cầu treo, tôi nhận ra bụi cúc tần dưới ánh sao và bồi hồi

nhớ lại lần đầu tiên tôi theo con Rùa lên nhà nó chơi. Lúc đi tới chỗ này, nó
đã ngồi thụp xuống lui cui hái lá me chua đất dưới chân bụi cúc tần về cho
bà nội nó nấu canh. Tôi không trông rõ bụi me chua đất bò lan trong bóng
đêm nhưng tôi vẫn nhớ những cánh lá của nó có hình trái tim. Hôm đó, con
Rùa nhai một chiếc lá và bảo tôi nhai một chiếc lá khác. Đó là hành động tự
nhiên nhưng bây giờ tôi có cảm tưởng chuyện tôi và nó nhai nát những
chiếc lá hình trái tim kia giống như là một điềm báo của định mệnh.

Ý nghĩ đó khiến con đường về nhà bỗng dưng dài ra và những ngôi

sao trên trời đêm chợt tôi đi trong mắt tôi.

42

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.