NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 17

Mùa này, chúng đánh “bi” ăn tiền nắp keng. Và thằng Thục, theo như

nó tự khoe, nó là một tay chơi siêu hạng.

Tất nhiên là tôi không tin thằng Thục. Bởi vì nếu đúng như nó nói thì

chẳng việc gì nó phải mò xuống tận chợ Kế Xuyên để lui cui nhặt nắp keng
trong các hàng quán. Nhưng tôi không chọc quê nó. Chỉ nói:

-Ờ, ráng lên đi mày!

5

Hồi trưa tôi định kể với thằng Thục chuyện con Rùa nấp ngoài hè rình

tôi nhưng khi Thục rủ tôi qua nhà thằng Hợi, bỗng dưng tôi quên bẵng mất
chuyện đó.

Sáng hôm sau, tôi vẫn ngồi chỗ chiếc bàn cạnh cửa sổ, lật cuốn sách

đang đọc dở ra xem tiếp. Nhưng lần này, tôi bắt gặp mình không thể tập
trung như hôm qua. Tôi càng cố vùi mình vào trang sách thì trang sách
càng đẩy tôi ra. Hình bóng con Rùa lấp đầy tâm trí tôi làm tôi lãng đi. Nó
ám ảnh tôi đến mức khi ngẩng đầu lia mắt ra chung quanh, thoạt nhìn thấy
thứ gì tròn tròn tôi cũng tưởng là con mắt: những hạt nút của chiếc áo bông
với những đường sọc chéo đã cũ treo trên vách, một mẩu đinh bị cong trên
thân cột, một vết ố trên tấm liếp, một chiếc khoen han gỉ…

Nhưng tới một lúc, tôi nhận ra cạnh chiếc tủ quần áo, ở khe hở giữa

hai tấm phên, có một đôi mắt đang nhìn tôi thật. Khi phát giác ra con Rùa,
tôi giật đánh thót một cái, nhưng ngay lập tức tôi kềm mình lại. Tôi vờ như
không hay biết, lại cúi xuống trang sách trước mặt, cắm cúi đọc.

Tôi ngồi yên trên ghế, cố không nhìn về phía con Rùa nấp, nhưng đôi

tai tôi dỏng lên nghe ngóng xem nó có bỏ đi hay không.

Một hồi lâu, tôi vẫn không nghe thấy động tĩnh gì. Như vậy, con Rùa

vẫn còn ở ngoài hè. Nó vẫn đang nhìn trộm tôi qua khe liếp. Tới đây thì tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.